Friday, December 11, 2009

bác thợ mộc nói sai rồi


Trời Vernon mấy bữa nay tuyết đã ngừng rơi mà vẫn lạnh tê tái. Sáng sáng bước ra đường đi học, thấy khói bay theo hơi thở mình.
Hôm nay tự nhiên trời lạnh hết chỗ nói. Gần 9h đêm, Bri bắt mình mặc đồ ấm ra ngoài trượt xuống dốc tuyết trên...cái nắp thùng rác. Tuyết đóng mấy ngày, ko còn mềm xốp như mới nữa mà cứng lại và trơn như gì. Đi boots phải dộng chân mạnh xuống đất để tuyết sụp xuống, chứ đi mà lướt lướt trên bề mặt trượt cái phịch là thấy tuyết đỏ quá. Hai đứa trượt đc mấy lượt xong ra nằm ở đống tuyết trước nhà. Phía xa xa trên núi, người ta giăng đèn đón Giáng Sinh thành hình dạng gì ko biết nữa nhưng lấp lánh lấp lánh giữa trời đêm đen thui. Bri nằm xuống ngửa mặt lên trời, còn mình thì ngồi tư thế bần cùng yêu thích-tức là vòng tay ôm lấy đầu gối. B bảo thích trời sao ở Vernon, B chưa bao giờ từng quan tâm đến trời sao ở Ecuador. Mình thì ở nhà cũng hay nhìn ra trời đêm, nên bầu trời sao lung linh đối với mình ko có gì lạ lẫm. Chỉ biết khi nhìn thấy màu đen dày đặc đến quánh lại ở Vernon, và những ngọn đèn giăng xa xa, và bầu trời, và cái lạnh căm của tuyết, những hình ảnh lại chạy qua như mấy thước phim còn chưa quá cũ để trở thành đen trắng.
Mình có thể tưởng tượng rõ rệt con Thương đứng ở trạm xe bit, nghe điện thọai mà giọng nói thì nhòe nhoẹt. Xe bit xanh lá cây đến và nó bước lên. Thấy nó chạy nhanh vào trường để đưa đt cho mấy đứa khác nói chuyện với mình...nghe giọng nói của tụi nó cứ cảm giác như ngay bên cạnh...Lúc đó, tự nhiên nhận ra rằng, mình đang ở xa nhà lắm rồi, xa thiệt là xa. Mọi thứ ở nhà ko thể y chang như lúc mình chưa đi.
Mình ko có ở nhà, cái gì cũng đang thay đổi. Mỗi ngày một chút một. Ba mẹ mình mỗi ngày già đi một chút. Bạn bè mình mỗi ngày lớn lên một chút. Con Khanh thêm một ngày làm sinh viên. Sài Gòn thêm một ngày những chuyến xe qua lại.
Cuộc sống luôn biết cách làm người ta mệt mỏi. Nhiều lúc mình cũng suy nghĩ dữ dội lắm, nếu mình mà là má nuôi ko biết mình sẽ làm sao nữa. Nếu có chuyện gì xảy ra, mình sợ nhìn thấy cảnh má nuôi vỡ vụn...Mắc mớ gì bao nhiêu chuyện ồ ạt kéo đến. Mình nhớ mình đâu có làm gì ác đâu. Mình tự thấy mình cũng sống tốt mà. Phải chi mình biết nói nhiều hơn những câu làm người ta thấy dễ chịu, biết khuấy động lên cái ko khí chùng chùng này một chút như Bri. Mình sao mà chỉ biết im im, suy nghĩ mãi mà ko biết phải nói gì. Thấy mình nhỏ bé cũng có, mà kém cỏi cũng có. Thằng Aown mới là junior, đứng trước Liên hiệp quốc phát biểu về môi trường, còn mình gần 17 tuổi rưỡi rồi, sao thấy chưa làm đc gì hết. Có việc kết bạn mới thôi mà còn thấy khó khăn...
Người ta ko thế lùi lại trên con đường mình đã chọn. Cứ sống đi đã, rồi một ngày sẽ nhặt lại bản thân mình đâu đó. Cứ cố gắng cái đã, rồi hãy nghĩ đến việc than thở.
Cứ đi đi, rồi sẽ đến.

Sunday, December 6, 2009

một mẩu nhớ

Ngày ra trường, con chưa từng nghĩ rồi sẽ có lúc, con nhớ da diết không khí rộn ràng mùa tựu trường, cảm xúc nôn nao trong lòng khi lần cuối cùng nghe tiếng trống trường thầy hiệu trưởng đánh bắt đầu năm học, hay lòng mình chộn rộn mỗi dịp 20/11. Con cũng ko biết rồi một ngày đùng đùng đêm khuya quởn đời bước vào sân trường cùng nhỏ bạn, con như muốn nức nở vì sân trường ngày nào con từng đứng ngắm tụi con trai đá cầu vào mỗi giờ ra chơi, sân trường con từng một thời ngang dọc tung hoành, sân trường con từng quen nhìn thấy bạn bè, trong một giây phút rất rộng và rất xa. Con nhớ lại mình lúc đó, giữa sự to lớn kì lạ của sân trường vắng, con đột nhiên hoảng sợ trước thời gian, trước những con đường bắt đầu ngã rẽ, trước những mảnh ghép mới con bắt đầu ghép vào cuộc đời mình. Con bây giờ muốn mình một lần nhỏ lại, một lần mặc đồng áo trắng đến trường, một lần mơ màng trong lớp nhìn mưa rơi ngoài cửa sổ, một lần nghe thang âm của bao lần cười rất thật. Những thứ rất giản đơn, rất bình dị con mang theo bên mình và ôm vào lòng. Tưởng như gần lắm mà giơ tay ra con ko bao giờ chạm lại đc.
TIếng thầy, tiếng cô con quen gọi. Gương mặt bạn bè con quen nhìn thấy. Hằng ngày hằng ngày. Nó giống như là một thói quen khó bỏ, nếu thiếu sẽ ko làm nên một ngày đến trường.
Con bây giờ ở xa. Thấy thương và nhớ vô cùng ngày nhỏ. Thấy mình từng được che chở, được lớn lên giữa những gì đẹp đẽ nhất. Con nghĩ đó là những cảm xúc thầy cô gieo vào trong con, là những chua ngọt yêu ghét sáng trong thời học trò, là những ngày cuối năm ngồi trong lớp học nhìn ra cơn mưa mùa hè, con mơ hồ sợ một ngày phải xa...
Thời gian thì ko ngừng luân chuyển. Xuân hạ thu đông, những vòng tròn chất đầy lên nhau. Cuộc đời con sẽ còn đi qua bao nhiêu mùa hạ nữa, bước chân con sẽ giẫm lên bao con đường, rồi con sẽ dừng lại ở đâu đó giữa bao nhiêu bao la rộng lớn, con mong chính mình đừng bao giờ bỏ quên mùa hè năm đó, đừng bỏ quên một thời tuổi nhỏ rất dấu yêu, đừng bỏ quên con ngày đó-ngày con cười rất vang và sống giữa những chân thành thầy cô bạn bè, chưa từng nghĩ đến việc đương đầu với đời...
Con muốn một ngày lớn lên, khi dấu chân đã in trên nhiều miền đất lạ, con trở về nhìn bàn ghế bục giảng, cây phượng già vẫn mỗi năm một lần đỏ thắm, con lại thấy sân trường mình thật rộng lớn và một thời tuổi nhỏ rất xanh.
Xin giữ lại chút lòng kiêu hãnh
Nụ cười ai ám ảnh suốt thời thơ
Ta bé quá mà sân trường rộng quá
Biết đứng đâu thành người lớn bây giờ ?

Thursday, December 3, 2009

chiều thứ năm, trời xám xịt làm mình cũng xám xịt

Thấy mình sao mà giống một cái radio cũ kĩ kén chọn
tức là rất khó dò đài
tức là sóng chập chờn nghe thì cũng đc mà lâu lâu cái è...è...è..
Cuộc sống này hả ? dẫu bây h trống trải và gập ghềnh thì rốt cuộc mình cũng phải đương đầu với nó thôi. Mình mà ko vậy, nó đè đầu cưỡi cổ mình sao ?! Dẫu bây h mệt mỏi thì mình cũng phải cố gắng bám lấy nó, mới thôi buông tay nghỉ ngơi một chút là mình ko bao h muốn nắm lại nữa.
sao mà tự nhiên mình nghĩ, có người yêu cũng hay hay, mà sao dek có ai yêu mình hết

Sunday, November 29, 2009

my shot


Đây là cái bảng trong phòng rehab center của ba nuôi, trên đó đính đầy thiệp mọi người gửi chúc ổng mau phục hồi và khỏe mạnh trở lại


Này là poster cháu của ba nuôi làm, nó kéo dài nguyên chiều ngang căn phòng luôn, có lời chúc của mọi người đến thăm trên đó nữa


Wc trong rehab center nè bây :X :X :X Đẹp mê li như trong khách sạn mấy chục sao luôn vậy đó


Con đường bên hông chỗ rehab center ! người ta giăng đèn cho Christmas đó ! Đẹp lung linh lung linh !


Hơi bị lạc đề chút xíu. Này là hai tấm thiệp tao làm cho má nuôi và Briggitt (từ này gọi tắt là Bri, bạn cùng nhà đó) hôm sinh nhật

Tự nhiên lâu lâu mò mò coi mấy tấm mình chụp thấy sao mình chụp hình cũng đẹp ghê nơi ! Enjoy !

Saturday, November 28, 2009

chiều thứ bảy trời lạnh

Mấy nay nói lên thông tin cho tụi bây biết mà bữa nào cũng làm biếng quá nên thôi.
Ba nuôi của tao bị bệnh. Bệnh nặng đó. Ung thư đó. Ổng bị ở xương đùi, xong phải cắt nguyên khúc xương từ hông đến đầu gối rồi thay vào đó là một cái cục kim lọai titanum gì đó. Xong rồi còn có tế bào ung thư ở phổi nữa. Hôm bữa ổng mới mổ một bên phổi, còn phải mổ bên còn lại nữa. Tính ra ổng vô bệnh viện khoảng 3 tuần rồi. Bây giờ ổng ko có ở bệnh viện mà ở cái chỗ gọi là rehab center, tức là cái chỗ tập vật lí trị liệu, tập đi tập đứng lại đó, xong rồi mai mốt đi mổ tiếp, xong rồi mai mốt làm hóa trị. Lấy dây túm lại, đây là một cuộc chiến dài lâu. Thật tình mà nói tao thấy thương ba má nuôi tao ghê. Tự nhiên mọi chuyện đến đột ngột kinh khủng, làm nguyên nhà lao đao. Để chừng nào gặp nói chuyện, tao kể cho tụi bây nghe về ba ma nuôi.
Chị tao mới ở đây một tuần, thăm nhà vào Thanksgiving. Bây giờ thì bả về St.Louis lại rồi. Mấy bữa bả ở đây cũng vui vui ghê, giờ bả đi rồi cũng buồn buồn thiệt.
Để tao kể câu chuyện này cho ko khí bớt căng thẳng.
Hôm qua tao vô rehab center thăm ba nuôi. Cái xong tao với bà nội nuôi (bà nội nuôi bay từ Florida sang nha chứ ko phải bà ngoại nuôi) sang phòng giống như phòng sinh họat giải trí chơi xếp hình (1000 miếng lận). Ở đó có một cái tv. Trước cái tv là một bà già già ơi là già ngồi trên xe lăn mắt đang lim dim. Kế đó là một ông già, chân thành mà nói chắc hồi trẻ ổng cũng đẹp trai đang ngồi trên sofa đọc báo. Lâu lâu, ổng hay hỏi bà già "are u ok", rồi nắm tay, rồi tỏ ra săn sóc ân cần lắm. Tao vừa lóa mắt tìm mấy miếng ghép hình, vừa suy nghĩ "mai mốt mình có lỡ dại lấy chồng, phải lấy người mà đến già sắp chết cũng thương yêu mình, săn sóc mình, nắm tay mình giống vậy". Một hồi sau tự nhiên tao nghe ổng hỏi "u wanna come back to your room Mom?".
Câu chuyện tình yêu lãng mạn tao vẽ nên từ khung cảnh hai người đó đổ cái rầm.

Friday, November 20, 2009

tin nhắn

Một bữa nọ, đi học về mở đt ra thấy hai tin nhắn.
Một là của mẹ. Mẹ mình biết mình ko bao giờ trả lời tin nhắn nhưng vẫn miệt mài nhắn. Và mỗi khi gọi điện qua cho mình, thế nào mẹ cũng sẽ hỏi : "con có nhận đc tin nhắn của mẹ ko vậy, sao ko trả lời" rồi mình sẽ trả lời "trời ơi, trả lời chi mẹ, tốn tiền lắm". Mẹ mình thương mình kì cục vậy đó. Kì cục đến nhiều khi làm mình phát rồ, mặt mày nhăn nhó, đóng cửa cái sầm, ăn nói mất dạy. Nhiều khi nghĩ mình mà nhìn con cái nhà ai như mình chắc mình hận lắm. May mà mẹ mình chưa có hận mình. Bởi vậy mình mới nói là mẹ mình thuơng mình kì cục vậy đó
Hai là của Mâu. Mâu em nhắn tin chân thành lắm.
"Tao goi dt ma ko co tra loi, noi de lai loi nhan ma ko biet noi j, dinh goi dt cho may noi chuyen, moi doc blog may xong, bo do nhin nu tinh nha, nho may!"
Mình thề nếu mình ko bao giờ đọc cái tin này của nó mình sẽ ko bao h mò mở cái voice mail. Nghe giọng Mâu em trong voice mail "Ku hả, đang làm gì dzạ?" vừa mắc cười mà vừa thương nó. Chaaaaa, ta nói, cuộc đời mình bên đây thì h bạn bè thân thiết ko biết được 2 ngón tay rưỡi chưa chứ đừng nói đếm trên 5 đầu ngón tay, mà sao ở Việt Nam thấy đứa nào cũng thương mình ăm ắp. Đi du học hả ? Đi du học là mỗi lần nhớ kinh khủng những gì mình từng có ở nhà, tự dặn lòng "thôi mà thôi mà, có đi mới biết hết mình được thương thế nào..."
MỘt bữa nọ, mở mắt tỉnh dậy, mò đt thấy một nùi tin nhắn. Từ Bom mập.
..."Hom bua, tao noi them bot chien, tu nhien t.bao map noi :'vay mai minh ru chi thao di an di' no noi tinh lam nha may, lam tao thay nho may ghe."...
Đọc xong, trùm mền kín đầu, ko muốn bước ra khỏi giường. Vừa tức vì mới ngủ nướng dậy đói bụng mà nó khơi ra vụ bột chiên. Vừa ứa nước mắt vì thằng Bảo mập tồ tồ của mình lâu lâu nói mấy câu nghe thấy thương.
Trùm mền kín đầu, tức ứa nước mắt...

Thursday, November 19, 2009

có con đường nào không đích đến | làm sao quên được nơi đã bắt đầu

"Ki lam may
T thay giong nhu la bay h
Tao da du'ng ben ngoai tat ca moi thu
Noi thiet la thay minh mat mac mot cai gi do
ma ko biet la cai gi"

"Ngoài mọi thứ luôn hả ?"
"T ko biet nua"
"cũng khó hiểu ghê ha"
...
"Sao t da xac dinh la t ko muon hoc 12 giong nhu tui lhp dang phai hoc nhu bay h
ma tai sao van thay sao sao vay may
may hieu ko?"

"vì chưa học hết 12 nghĩa là chưa hòan thành cái sự học ở VN chứ sao :))
đôi khi người ta cứ thấy luyến tiếc những thứ còn dang dở :))
mặc dù biết là mấy thứ dang dở đó chả tích sự gì hết"

(Trích "Saved Conversations" ở Samsung Gravity)


Dạo này ngơ ngẩn, không hề có khái niệm về ngày tháng. Tự nhiên đang ngồi trong lớp, nhớ ra hôm nay 19/11. Tức là 20/11 Vn. Mình đành thở dài một cái.

Thursday, November 5, 2009

dành tặng mấy bạn ko bao giờ mò lên fb





Coi tấm đầu tiên xong đừng đứa nào xỉu nha tụi bây !!! tấm đó đặc biệt nha bây, ko có trên fb nha bây !!!
=)) =]] =D >:D<

Wednesday, November 4, 2009

nỗi nhớ thì dài hơn thời gian


Tôi bắt đầu nghĩ về bản thân mình. Ở quá khứ, hiện tại và tương lai. Tôi không rõ bằng cách nào, những hình ảnh tuổi thơ đang bắt đầu len lỏi trong tôi. Khi tôi ôm mấy cuốn sách nặng đừ cúi mặt bước trên hành lang. Khi đầu óc mơ màng còn miệng thì đang gặm cái sandwich chán ngắt trong lớp HSPA Math. Khi tôi ngồi vào ghế lớp Calculus, nằm dài ra rồi đột nhiên bật dậy, lôi sổ ra đọc mấy dòng tiếng Việt hay hay chôm từ bất cứ đâu đó trên FB hay blog. Những cơn mưa nhấn chìm cái sân xi măng xám xịt, biến đó thành đại dương nhỏ, và tôi, Khanh hì hục xé giấy xếp thuyền thả ra khơi. Tiếng nội tôi sang sảng la rầy. Cơn mưa qua, 2 đứa tôi ngồi nhìn qua song cửa sổ, đại dương biến mất và mấy con thuyền ướt mèm bẹp dí. Đó là nỗi ủ dột gần như đầu tiên trong đời.
Tôi ở hiện tại hay cúi mặt bước đi. Tôi giật mình khi nhận ra điều đó. Có lẽ vì ngẩng mặt lên thì cũng không bắt gặp một cái gì đó thân thuộc, một ai đó mình thật sự trông ngóng, hay một ánh mắt sáng lên nếu nhìn thấy nhau. Biết là mình phải mở lòng ra, vậy mà nhiều khi mở ra rồi vẫn thấy trống không. Người ta không thể nói khi không biết phải nói gì. Thế giới rộng ra rồi, tôi nên tập làm quen với những thứ không phải lúc nào cũng làm mình ấm áp.
Tôi vẫn đang nghĩ, phở là món ăn ngon nhất trên đời. Sáng sáng bước ra tiệm phở, ngồi chờ tô phở nóng hỏi thơm phức, rồi hít hà từng cọng phở, húp nước lèo đậm đà cay cay. Đó là một khởi đầu đầy năng lượng, hương vị và bình yên cho một ngày lao đi giữa cái nắng nhiệt đới.
Tương lai gần, tôi sẽ trở về và tận hương món phở ngon nhất trên đời của tôi.
Tương lai xa, tôi sẽ ở một điểm xuất phát mới, dặn lòng đề pa đi rồi trở về một lần nữa. Lần này là trở về thật sự.

Thursday, October 29, 2009

không còn mùa thu, trăng rơi bên thềm


Nước Mĩ thì không có "càfé". Ý tôi là động từ càfé, kiểu như một bữa cuối tuần, nhắn tin cho đứa bạn thân "càfé không mạy ?" hay là một người quen quý nhau nhưng không thân viết trên wall "tự dưng thèm đi càfé với em". Nước Mĩ có Starbuck, Dunkin Donut...coffee to go. Không có café vỉa hè như dưới tán cây Sài Gòn tôi vẫn nhìn ngắm say mê mỗi khi ngồi trên xe búyt. Không có càfé mà người ta chui vào, đôi khi gọi một thức uống rồi để đó, rồi tán dóc chuyện đời hay đơn giản là ngồi thừ người ra suy nghĩ về nhiều thứ mà cũng không về gì cả. Không có càfé mà nhiều khi càfé không ngon, người ta vẫn đến chỉ để ngồi chỗ quen, để nghe thứ nhạc xưa cũ, để tạm đứng bên lề tất cả...Ở Việt Nam, tôi không phải là người nghiện càfé, tôi không càfé để uống càfé. Nhưng hiện giờ, tôi nhớ càfé Việt Nam kinh khủng. Tôi nhớ cái cảm giác thấy tất cả đều thật mong manh quá ở một không gian quán. Tôi nhớ cái cảm giác khi dáo dác nhìn quanh rồi thấy một ai quen, dù thích hay ghét, cũng nhìn nhau mỉm cười. Tôi nhớ cái cảm giác thời gian như chậm chạp một chút, rồi thấy mình được dừng lại một chút...
Tôi nhớ càfé Việt Nam của tôi.
Đôi khi, tôi bắt gặp mình hay tưởng tượng nếu tôi kể cái này, cái nọ, cái kia...cho mấy nhỏ bạn thân nghe, tụi nó sẽ nói thế này, thế nọ, thế kia...Tôi bắt gặp mình lắc lắc đầu, thói quen đề suy nghĩ rớt ra khỏi óc, tự nhủ :"thôi đi đừng mơ nữa"
Tôi thấy mình cần nói chuyện với ai đó.
1) Ai đó mà tôi sẽ kể tất tần tật mọi thứ nhỏ nhặt ở trường học làm tôi mỉm cười khi bước một mình trên hành lang. Tôi sẽ kể về những nỗi buồn với giọng đùa cợt, dặn mình đừng để nước mắt rơi ra dù mũi đã cay và mắt đã nghe mặn.
2) Ai đó mà tôi sẽ chẳng kể gì cả, chỉ nói đơn giản có chuyện khó chịu. Tôi sẽ được nghe những thứ tôi biết mình muốn nghe, dù miệng đang nói "trời ơi, sến quá"
Tôi thì bây giờ không còn rõ chính mình nữa...mọi thứ rất không rõ ràng...

Saturday, October 17, 2009

Aug 17, 2009


Hom bua doc note cua Ba'Viet tren fb, tu nhien tha'y muon khoc kinh khung. Ma't nhoe` nhoe` co`n so'ng mu~i thi` cay xe`. Nhu~ng ca^u nhu~ng chu~ la`m mi`nh muo'n vo~ vu.n ra nhu~ng thu' ca?m xu'c mo* ho` ca?m nha.n dc nhung ko the no'i thanh lo`i. Tha'y mi`nh xa ro`i nhu~ng nga`y xua. Mi`nh thi` co' gia` gi` dau, 17 tuoi chu' ma'y, ma` so vo'i ma'y du'a 17 tuoi be^n na`y thi` mi`nh gio'ng nhu mot du'a mo'i ma'y tuoi. Vay ma` sao tha'y mi`nh hay nho' ve` nhu~ng ngay xu*a. Ma` that ra, cu~ng co' xa xu*a gi` dau ? Nho' ca'i bu~a mu*a tra'ng tro`i, 4 du'a con ga'i ngo`i truo'c nha` thi da'u lhp, la?m nha?m chuyen trai ga'i iu duong, chuyen tha`y co lop hoc, chuyen tuong lai roi chuyen du'a nay sap xa du'a kia...Nho' ma'y bu~a con Bom cho? minh, tha`ng Gia Bao to'ng 3 tren chiec wave, an pho? no'ng hoi roi sua dau nanh, no'i ma'y cau khung dien nha't the' gian ma` cung chan tha`nh nha't the' gian, ro`i cuo`i ngay nga't...Ma'y lu'c do', nie`m vui la` ba't ta^.n, ngo`i tuo?ng tuo.ng ma~i ma` cung chua biet xa nhau se la nhu the' na`o. Chac tai vi qua he't roi` nen minh hay goi do' la` nhu~ng nga`y xua.
Nhieu khi tha'y mi`nh loay hoay giua do'ng ki? niem. Nhieu khi muon gio* tay ra la` cha.m tha'y. Nhieu khi tha'y mi`nh dang pha?ng la.ng wa'. Phai ma` mot nga`y cua minh no' ro.n ra`ng kie?u nhu con Bom mo~i sa'ng vao lop dc ma'y thang con trai ho?I "truc co thich nang ban mai ko". Gio ma co' cho tien minh cung ko va'c ma.t ve lhp hoc, tai vi hoc dau co' noi, ma` noi thiet la` muo'n mot ngay so'ng lai ca?m gia'c mac dong phuc chen chuc tren xe bus de'n truong. Roi dua gio~n, cuoi noi. Roi so'ng giua nhung thu' binh thuong, bi`nh thuong nha't du'ng kieu thoi hoc sinh hay dc mieu ta trong tho ca, bai hat', ca'i kieu ma ao' tra'ng, roi san truong, roi xe dap, roi mua` he` cay phuong...Ma'y ca'i do' sao ma` gian di !

Saturday, October 10, 2009

Làm ơn có đứa nào viết blog giùm cái đi!!!!!!!!!

Friday, October 2, 2009

it's mid-atumn festival

"Trung thu cua anh thieu nhung dieu binh thuong nhat, còn em ?" !!!
Trung thu của mình thiếu cái sự chán chường tẻ nhạt của trung thu vn mà tự nhiên lúc này mình muốn có cảm giác chán chán đó kinh khủng. Cái cảm giác kiểu như ra đường nhìn người ta bán bánh trung thu đầy đường rồi bĩu môi "ôi trời, có gì đâu đặc biệt. Mình cũng đâu thích bánh trung thu, ngán thấy mồ". Cái cảm giác kiểu như đi ngang mấy chỗ bán lồng đèn "Ờ, năm nào cũng nhiêu đó kiểu. Mình cũng đâu còn chơi rước đèn nữa đâu". Cái cảm giác như là "trung thu hả, có gì đâu mà đi chơi, ở nhà coi tv rồi đi ngủ".
Hôm nay ở bên Mĩ hả, trăng cũng tròn quá trời àh

friday friday friday

Neu ma tui bay dang cho doi dc nghe tao ke tiep chuyen ba.n NIck thi xin loi nha, hong co' gi` xay ra de? ke? he't tron !!! Nguyen tuan, co' bu~a nay lam calculus quiz la` ra noi may cau lien quan den ba`i quiz thoi, hoac la gap nhau tren hanh lang thi "hey", hoac la truoc gio vo hoc chao roi cuoi vay thoi. Ba?n cu~ng he't doi tao ro`i :( chac ba.n do' da~ co' nie`m vui mo'i. Hoiz, dzo~n thoi, dao nay va.n to'c thu xep tap vo cua tao nhanh hon roi, ko co' mo` mo` nu~a nen tao thuo`ng pho'ng ra khoi lop truo'c ro`i no' co`n hay o lai hoi ong thay ca'i gi` gi` do' tao dek biet. Boi vay, ko co' gi` de~ thuong xu'c dong lo`ng ma'y du'a chua co' bo^` nhu tu.i mi`nh xay ra.
Thay vao do', tao co' cau chuyen nay. Chuyen ke rang, trong lop Calculus, co' mot thang tao ko biet ten o? ga`n nha` tao, no' di xe hoi di hoc nhung lau lau cung di school bus ve. TO'c no' da`i da`i, chinh xac la da`i ru~ ru~ ma` co' the tu'm co.t dc luon. Mot hom, ong thay dang giang bai gi do' con tao thi dang nguoc nhin dong ho de'm tho`i gian vi qua' mu'c buon ngu. Tao nhi`n qua tha`ng do', ta.i no' ngoi hang ghe' dau gio'ng tao, suy nghi~ "thang nay ma no' ca't to'c nga'n len thi ma.t mu~i no' the' na`o ha" xong roi tao ngoi tuong tuong guong ma.t no' voi to'c nga'n. Ngay hom sau vo lop, moi dau tao ko co' cam giac gi het tron, mot hoi sau tu nhien ngo*' ra, troi oi, to'c no' gio nga'n ngu?n roi.
Cau chuyen tiep tuc ke rang, ban Nick ra't hay ma.c quan lu?ng di hoc. Chinh xac hon la tao chua bao gio trong hon mot tha'ng troi di hoc o Vernon tao thay no' mac quan jeans dai het. Mo^ tip cu~, trong khi ong thay dang giang lim, discontinuity hay ca'i gi do' thi tao cung tiep tuc tu. ho?i ba?n than mi`nh, "thang Nick ma` mac jeans da`i thi nhi`n no' sao ha?". Chac la tui bay cung do'an dc roi chu' gi`. Hom sau vo lop, su. that to`n tai la` no' dang mac jeans da`i. Tao he't ho`n !!!
Tui bay tha'y tao tha`n ki` ghe ho^n ? ;;) ;;) ! Co' khi nao tao du'ng la co' nang luc dac biet ko ta ?
Tuan nay co' vu. a'n nay la dac biet thoi, vO'i lai ca'i vu. toi hom qua tao mo* tha'y ba.n Nick o? Vietnam, tao vo'i ba?n na'm tay dung da(ng dung de? la` da'ng noi, con lai thi tao cung lay la^'t qua nga`y.
Ngay mai tao di Tuong nu than tu do voi da'm hs trao doi nua, ko co' chat dc nha ! khoi cho` ! ma` sao ko du'a nao thu? mot ngay la`m bo^. dzu* tie`n goi dien cho tao het vay :-w :-w :-w

Thursday, September 24, 2009

sep 24, 2009

cha'n wa' mo*.i oi
tao muo'n di an ha`ng.
Tao muo'n la ca` sau gio` ho.c.
Tao muon ke vai no~i "u'at u'c"
O nha` nguoi ta ma`, co' phai nha` mi`nh dau :(

Tuesday, September 22, 2009

Sep 22, 2009

HOm nay moi phat quiz Cal ra. Tao dc 88 tui bay oi. He'he', the` voi tui bay la sai toa`n nha?m. Hom bua ong thay pha't ba`i ra cho lam tiep, tai ca'i tie't lam quiz hom do' nga'n hon tiet binh thuong. Biet gi` ko, tao quen mang ma'y ti'nh, ngo`i du.c ma.t ra luon. Trong khi nguoi ta ngoi hoac lam bai tiep hoac kt bai thi tao ngoi mot do'ng do'. Tao tha'y ba't ma~n voi tao ghe, y+2= bla bla bla, vay ma` tao ghi y=(bla bla bla)/2 moi' dau do'n. Xong roi chu ki` cua ham so' la 4pi, tao ghi co' co' 4 a`, chiu no?i ho^n ! Do' do', toan la nhung ca'i lo~i nhu vay do' tui bay. Dien ho^n ! Thang NIck dc toi 93 diem :( :( :( tao ma ko sai nha?m tao the` tao dc co~ 95 hoac ho*n.
Tao dang ra't la muon cho tui bay coi hinh hom bua di NYC. Tao quen mot con nho Venezuela ten Natalia ma` goi lai Natie cho go.n voi mot nho Denmark ten Christina, goi la Christ. Lan dau tien ke tu khi qua mi~, ko ti'nh vu. tha`ng Nick nha, tao cam tha'y la` tao ra't thich choi voi hai nho do'. Tui no' di hoc cung truong, suong ghe. Nhung ma neu tao hoc truong tui no' thi tao ko gap thang Nick, du'ng ho^n >:D >:D >:D ! A`, ma` tren facebook co' ma'y ta'm hi`nh tui no' tag tao do'. Tui bay vo fb cua tao, roi vo photos of tao se co' ma'y ta'm do'. Dzo coi di !
Bay gio tao phai hoc bai cho Calculus tiep day. Ta.m biet ca'c ban nho? !

Friday, September 18, 2009

America so far

3. Lai mot bua sau ca'i bua no. Tao lai coc nho la bua nao. Nhan tien tao cung muon noi voi tui bay la tu ngay qua mi~, dau o'c tao no' bay bay lo lu?ng sao sao, ki ghe ! Ok, lan nay tao muon noi la thang Nick no' cho` tao. No lai du'ng qua mot ben de ko can tro giao thong trong khi tao quo* bu't vie't nhe't vo balo. Khi ma tao du'ng len thi no' tiep tuc bat dau cau chuyen
"Doa'n xem, nam nay minh hoc ngon ngu~ nao"
Long tao nghi~ tham "troi da't oi, ko the nao la tieng viet dc dau ha, lam gi co' ai da.y tie'ng viet o? cho'n nay"
"Ban hoc tieng nao"
"Trugn quoc"
"Gi`, thiet hon"
"ua`, thiet"
"Sao vay"
"Da'ng ra minh hoc mot mon science nhung ma thoi khoa bieu bi truc trac nen chuyen sang hoc tieng Trung Quoc"
"Oh vay ha? Noi thiet la minh ko thich tieng Trung Quoc la'm"
"Neu ma co tieng Viet thi minh se hoc lien. Nhu vay thi minh co the noi chuyen voi ban"
"Ko, ko sao dau. It's Ok"
"Neu ma dc the' thi "we can be 2 perfect vietnamese"". Tao ko biet minh co nghe lo.n ko nua, neu ma ko thi do' la nguyen van no' no'i do'.
"Oh, why do you like vietnamese so much ?"

Tao ko nghe no tra loi gi het tron thi nhu moi khi, nga~ re~ locker da xuat hien, cau chuyen cha'm du't ba`ng "goodbye, see ya"

Hom do, sau khi di xe bus, le't bo. len do'c ve nha`, tui bay cu' tuong tuong la dap xe o ho Xuan Huong di, ngay nao chan tao cung co cam giac nhu vay do', tao da nghi rang "Ok, du minh va thang Nick co tro thanh kieu ban be gi di nua, than thiet hay kieu gap chao noi vai cau vay thoi thi minh ko bao gio muon que^n no'"

America so far

2. Co mot bua no, tao ko nho la bua nao, tai vi ngay nao thoi khoa bieu cung y chang het. Chuong tiet cuoi reo, tao loay hoay xep tap vo. Vi tri tao ngoi la gan cua ra vao nhat. Tao dang don bu't viet bo? dzo balo dza`ng khe` thi ban NIck di ra, ban do' ngoi o phi'a trong. Ban do' du'ng qua mot ben de do`ng nguoi di tiep. Tao dau biet gi dau, du luc do' long cung tham nghi "ua no' du'ng la.i chi va.y ca`, hong le cho` minh ha xong tu. cuo`i trong bu.ng". >uc tao xo'c balo om sa'ch buoc ra thi ban do' di ke' ben tao =)) =)) =)). The' la tao voi no' di tren hanh lang. Tao dau biet noi gi dau. Cai tu nhien no hoi
"Sao, ban nghi gi ve Vernon"
"Bu*., bu*. hon rat' nhieu so voi ca'i truong minh tung hoc"
"Oh yeh"
"O truong o vn, minh ko co doi phong hoc moi tiet ma giao' vien de'n day"
"Ua vay ha"
"uh"
Im lang ma'y giay.
"Vay ban noi "hi" trong tieng viet the nao"
"Xin chao"
"Xin chao?"
"yeh, no' do'"
"Xin chao"
"Ban noi gan giong roi do'"
"Thiet hon"
"thiet"
De'n cho~ queo vo locker cua no'
"Ok. MInh phai di roi, gap ban sau"
"Ok. see ya!"

Troi oi, luc do' moi no~i ha.n thu` ma'y cai tu vung trong calculus, ma'y ca'i kie'n thu'c toa'n ko nho' la hoc o vn chua, mo' homework ong thay cho deu tan bien. Tao nghi "oi me oi, calculus AP (lop nay la lop toan cao nhat) ha? Hoiz, cung ko de tthiet, nhung ma minh phai ra'ng hoc thoi. Minh ma doi lop sao hoc chung voi thang NIck nua"

America so far

(Tam dich : nuoc mi~ ga^`n day)
1. HOm nay, sau khi lam quiz calculus xong, tao pho'ng ra khoi lop tie'n ve locker 1215 cat' cuon sach tieng Tay Ban Nha. A`, nhan tien, tao mo dc locker roi tui bay ah. Cai locker 1191 cua tao hom bua ca'i ong ma` phu. trach locker cung mo? ko dc nen tao duoc doi sang locker 1215 roi. Cai quiz calculus lan truoc tao lam dc co 61 diem, lo`ng da. ra^`u ghe go'm. HOm nay tao lam het bai, tham chi con som nua chu' nen hoi hop ko biet lam du'ng ko nua. Ma thoi, ke. ba` no' di ! Tao loi vua di toi school bus, vua loi ipod ra, bai dau tien no shuffle la Vong Xoay. Ngoi o ghe so 19 quen thuoc, nhin ra cua so tha'y may troi nu'i ru`ng lo`ng lo.ng, Ha Anh Tuan dang "a`o a`o a`o" Vong xoay ben tai, dot nhien tha'y cuoc doi minh cung ko te.
Nguyen tuan nay, ko bua nao hoc xong tao di chung voi ban Nick het. De tao ke tui bay nghe. Ngay dau tien tao di hoc, ko quen biet ai het tron, cung ko biet duo`ng lo'i gi het tron, ca'i truong nhu ca'i me cung vay. Hoc xong calculus la tiet cuoi, tao lo' ngo' di mot minh ti`m lo'i xuong cau thang, dot nhien co' mot ban nam ko hieu bang cach nao do' dang di ke' ben.
"Ban ten gi vay?"
"It's T-H-A-O (Tao tra loi vay vi tao biet no coc biet chu "thao" nhu the nao"
Mat no' ngo* ra, ko hieu tao dang noi gi, chac no' tuong ten tao la ca'i nu`i "T-H-A-0" doc tung chu mot nhu vay.
"I'm Nick"
"Hi Nick"
"Ban hoc truong nao truoc day vay"
"That ra minh la hs trao doi"
"Oh vay ha? Ban den tu nuoc nao ? Trung Quoc ha?"
"ko, minh tu Viet Nam"
"Ban o cho nao o Viet Nam"
"Ho Chi Minh city do', ban biet cho do' ko ?"
"Oh, minh biet cho do'"
"thiet hon ?"
"yeh"

Xong roi say goodbye, see you, cau chuyen den day la cham dut vi ban do' que.o vo locker, con minh van tiep tuc di thang du luc do' the` la` ko biet minh dang di dau. May sao, ngo' loanh quanh da the'y cua ra. Sau khi hoi han tum lum moi biet chiec bus cua minh la v10. Len bus, luc do tao dang nghi rang, hehehe, hom sau minh cung muon di hoc.

Tuesday, September 8, 2009

Aug 8, 2009

Neu ma chi o nha, moi ngay hoc toefl, doc sach tieng anh, len mang lam ma'y tro` nha?m nha?m tren facebook hay viet blog, doc manga, do.i to'i John voi Annie ve nha an to'i thi` nuo'c mi~ chang co' gi da'ng so.
Nhung ma`, troi oi, con nguoi ta co`n phai di hoc :(
Coc biet mo? locker
Coc biet mot tu` tie'ng Tay Ban Nha
Coc biet mot con nguoi nao o Vernon Township High School.

Ma'y tuan qua co'c la ca'i dinh gi` het. Bay gio moi dung la khoi dau. Bay gio` mo'i tha'y tha'm :(

Sunday, September 6, 2009

Aug 6, 2009

All of the sudden, I feel so lost. It didn't happen on the day I got my first step in the US. It didn't happen on the first day my sister went back to Missouri. It didn't happen on the first day at school, when I was surrounded by tons of students who've already known what to do and how to do everything. It is today, another sunday here or exactly the 3rd sunday. I woke up this morning, images of the dream yesterday still in my head, and then, my mood wasn't good at all. It was just all of the sudden and I had no idea why. I'm all alone now.
Another school year has started, here and there. I'm here. And they're there. You know what, "I" is singular and "they" is plural. OMG !
How am I supposed to do everything right from the first time ? Everybody has their first time and it is, for sure, so hard. Why do they treat me like I've already known everything ? I couldn't hear ppl's name through the phone. HOw could I ? I just have been here for 3 weeks, how could I get familiar with all the names in English ?
So far, I haven't felt so excited about anything. Everything is all arranged. I wasn't nervous when I first got here in the US. I was supposed to be nervous. But unluckily, I was not. Because I knew how it would be. I knew how the house I would spend 9 months look like. I knew the ppl I would live with. I knew the view. I knew which school I would go to. I didn't have the feeling of excited, of waiting for the info of the host family or sth like that. And I hate it.
Ppl keep talking that I'm lucky. No. I don't feel lucky. And stop saying that it's time for me to grow up, to be mature or I don't have to worry about anything because everybody has taken care of it. Please don't say anything like that. 'Cause somehow it hurts.

Saturday, August 29, 2009

Aug 30, 2009

#1 : New York City
"Hey there Delilah what's it like in New York City
I'm a thousand miles away but girl tonight you look so pretty
Times Square can't shine as bright as you..."
Minh da o NYC cac ban ah. Nhung minh ko phai Delilah, minh la Thao, minh cung coc co ai sweet nhu plain white t's de noi cho minh cau do' het :( NYC ha ? Hoanh trang y nhu tren film. Sang som 5 ruoi minh da khoi hanh di tu thi tran Vernon be nho cua minh tren xe hoi cung voi bo' John va ma' Annie roi. NYC hien ra hoan toan khac voi Vernon. Khac 100%. Vernon cua minh nhin giong quang canh trong film Twilight vay, qua' troi cay co doi nui, co' nai va` nghe noi co`n co' ga'u nua. Vernon nhieu doi, len doc xuong doc lien tuc den noi mot dua di xe hoi be`n bi tu nho nhu minh cung cam thay say say va'ng va^'t. NYC thi ra't ra't ra't tap nap. Buildings cao cho't vot, nhung man hinh quang ca'o day mau sac lien tuc thay doi. Nguoi ta di ra't nhanh, kei?u ra't voi vang va` co cam giac nhu moi nguoi deu biet minh phai di dau va lam gi. Minh dac biet thich nhin dan chau A o NYC cung giong nhu kho'ai nhi`n tu.i ta^y balo tren Sai Go`n. Kieu nhung nguoi tre thong minh, day khao khat, buoc di that nhanh de na'm bat tuong lai cua minh. Khi dung o NYC, lan dau tien trong cuoc doi minh, minh noi la lan dau tien do', minh that su cam giac duoc minh dang dung o mot noi ma bat cu thu gi cung co the xay ra. Mot cach dung nghia. Nhung minh khong thich NYC. Di mot hoi tu nhien cha'n nga't, ko biet di dau nua. Di mot hoi tu nhien khong biet di dau nua. Noi nao cung tran ngap nguoi, kieu nhu ban se tinh co luot qua ai do' wa' tro`i dep trai, nhung tu nhien mot hoi ko co' gi do.ng la.i trong dau ba.n het' tron. Neu mot ngay tu nhien thuc day giu NYC, ban khong biet minh la ai, khong biet minh dang lam gi o do', dot nhien ban se thay minh o? ben le tat ca mo.i con duong va` roi se nhu bi. la.c, ra't hoang mang. Doi voi minh, NYC la mot thanh pho nhu vay. Nghi mot hoi, thay khung canh cua no xam xit cung giong nhu may cai hinh minh hoa trong SGK dia li'.
Nhung ma neu mot ngay nao do, co ai noi voi minh la Times Square ko to?a sa'ng bang minh thi chac minh se suy nghi la.i, kha`kha` !!!!!!
#2 : Orientation
Chuyen la moi hs trao doi se len micro gioi thieu ten, dat nuoc roi host parents. Ma'y ba.n biet ko, ong bo' John cua minh ba't minh hu'a voi ong la phai gioi thieu "and here is my wonderful talented handsome host dad". Minh len noi vay thiet do'. Luc ve cho ngoi da.p tay voi o?ng, xong roi o?ng om minh, luc do' cam thay that la vui.
Tom gon thoi, co mot nho? VN ten la Vy, nhung ma minh ko co cam tinh. Luc phu huynh di ra ngoai het de ba Barbara sinh hoat, minh ngoi ke' mot con nho? HQ ten la` Choi gi` do'. English cua no ko tot lam nen no ko noi gi nhieu het tron, trong khi minh dang muon coi mo lam quen voi no. Co mot thang con trai tu` Na Uy, mi`nh the` mi`nh the` mi`nh the`, no' ra't la dep. Dep nhu buoc ra tu Fashion TV. Oi troi oi, trong mot khoanh khac, hinh a?nh anh HQ da~ bi. lu mo` mot cach hoan toan. Xong roi nha, co`n co' mot anh Brazil, anh la exchange student o nha Barbara hay sao do', cao gan gap' doi minh luon. Anh noi chuyen tren micro than thien kinh khung, tieng anh cung rat chuan va de nghe. MInh muon orientation hang tuan chu' ko phai hang tha'ng :( :( :(.

Wednesday, August 26, 2009

the start

Hei, vay la minh da o the US dc 10 ngay roi. MOi ngay ngu day, minh deu mo` em dt Samsung Gravity cua minh, sign in va` roi quang ca'i ra`m xuo'ng sa`n (yen tam, dc lot tha?m) vi` ko co ma nao tren ma.ng het tron. Y minh "ma" o day la ma'y du'a bom, mau, muop, con thuong, con uyen...Chac tui no dang hoc song chet cho nam 12 roi.
Cuoc song cua minh do ha? Cuoc song cua minh chua co gi moi het ! Bay gio thi no co the goi la gan nhu y chang nhu hoi mua he o vn. Tuc la ba?nh ma't ngu day thi khoang 9-10h sa'ng, host parents di lam het tron, chi co grandma Pat o nha`. Xong roi den khoang gan 8h, John va Annie se ve, se an dinner trong living room. Dad John se hay choc choc minh vi' du nhu la :
"what's your problems?"
"no problems"
"i know your problem !"
"what's that?"
"clothes"
Cai van de clothes dc giai thich nhu the nay. Hom bua di walmart mua school supply va tim gym clothes. Mom Annie phai dat minh wa children section. Va that ki la, minh noi la that ki la do'. XL thi too big, M thi too small va tim do? con ma't ko co' xai L. What the hell !!!!!!!!!!!!!
Mom Annie hay om minh va noi "i'm happy that you're here", minh hay tra loi "I know" kem voi mot nu cuoi. Biet gi ko, minh ko biet noi gi tai vi luc do minh dang them pho Huu Su va sua dau nanh kinh khung nen ko the noi cau "i'm happy to be here too!"
Chac la khi school bat dau thi se co nhieu chuyen de noi hon. Minh van vui va ra't on. Tu khi buoc len ma'y bay toi h chua khoc dau nha, dung thac mac nua. Minh ko bi shock ve do an hay mu'i gio`, minh ko bi. tieu cha?i, mi`nh rat la binh thuong.
Hei, Sai Gon mua nay chac dang mua mu*a phai ho^n? Di xe bus buoi chieu chac go'm to?m la'm chu' gi` ??? hahaha
Con Truc map voi con Mau nua, tui bay coi chung ma'y chiec xe cup cua tui bay do, mu`a mu*a hay che't ma'y la'm phai hon ?
Chuc moi nguoi vui ve.

Wednesday, August 12, 2009

Aug 12, 2009

Phai chi giua dem hom nhu va`y, co' ai do' de chat cho do buon. Noi buon nghe hoi qua', nhung du'ng la` mi`nh muo'n ta'n do'c voi bat ki nguoi nao kinh khung, khi ma` moi nguoi trong nha di ngu het roi nhu va`y. Tu nhien moi nho ra, lau roi co chat voi ai ra ho`n, y' minh la chat ma so. toi gio di ngu luon do'. Nho' ca'i tho`i ki` mi`nh me^ cha Tu`ng qua'c queo. Tho`i do' nho' la.i tha'y nha?m nha?m, que^que^, sao mi`nh me^ ong vo^ do^. ? nhung ma` vui qua' tro`i. Bay gio co may luc minh nghi, minh van muon noi voi ong, du` la` chat thoi cung dc, mot cach dang hoang va tha?n tha'n la` ho`i do' minh thich ong, thich thiet long, thich den noi luc do minh da nghi la suot do`i ma rot cuoc chi suot 3 nam troi thoi. Tinh cam con nit ma 3 nam troi dau co it. Luc do cung thay dau dau, xo't xa kinh khung khi ban dau biet ong thich nguoi khac (co dieu ko dc dap lai). Roi rot cuoc, tat nhien chang ai thich ai het, co dieu thay tiec tiec "neu ma co mot ngay minh se noi ra"
Tu nhien may vi ti'nh hu, dzo dzien kinh khung. Minh chua di ma da di`nh cong roi. Vay ma ti'nh ca`i lai yahoo tie'ng viet cho me. xa`i, bookmark sa~n dia chi ma'y trang bao' online de mot me. doc. Ro't cuoc, no' nam im re, ma.ng meo' gi` co len dc dau.
Minh sap xa nha. Minh khong cam giac gi ro ret. That kho de ma di.nh hi`nh nhung thu' trong dau. Mi`nh se~ nho' nhie`u ko ? Mi`nh roi co thay hoi tiec khong ? Minh se~ o?n khong ? Minh rat ghet, ghet cam thu` ca'i cau ong Tam noi voi minh vu. hom bua di an kem "anh khong biet em qua be?n the' na`o, chu' anh thay' khong hoc dai hoc o viet nam la em da~ bo? lo~ nhieu thu'". Mot ca'ch ra't ki` cu.c, ong hay ap dat ma'y ca'i suy nghi cua ong len moi nguoi. Khi nghe cau do, minh co cam tuong ong dang noi minh la mot ca'i du'a pha?n bo.i gi` da'y, quay lung bo? ma.c tat ca. Minh nghi, chac la minh se bo lo~ nhieu thu' tha.t, nhung tat nhien minh cung se~ co' ha`ng do'ng thu' khac. Minh ghet hoi tie'c.
Toi nghiep con Thuong. No noi no thay trong trai trong lop. Minh cung khong de'n noi tha'y dau buon` ma't an ma't ngu cho no'. Co dieu hbua len truong choi, roi ve chung xe bus voi no, no mac dong phuc con minh mac bo do` den xi`, minh nghi~ rang, ho'a ra minh va no bay gio dang di 2 huong di khac nhau ma't roi, chac do la lan cuoi minh va no ngoi chung xe bus so 6, la?m nha?m ma'y dieu ngo' nga?n nha't tren do`i, ba`n vu. goi die.n thoa.i lua` anh ha`n quoc :=)) :=]] A`, nha'c de'n anh ha`n quoc, minh muon noi la cai vu. minh type trong entry truoc la minh da noi minh thich ong do'. Noi trong mot cai cam xu'c ra't la` tu'c khi'. Minh noi la "i like you" do'. Minh muon noi voi ong nhieu nhieu thu' la'm, muo'n noi you la ca'i qua'i gi ? you co phai la ca'i thang cha hoc chung vus voi tui khong vay ? hoi truoc you co thich tui ko, noi thiet di ? sao hom do you ngoi la.i voi tui, hoi xin so dien thoai tui ? sao you speak cho tui khi de'n luc tui dang dinh no'i cho nho'm truoc lop ? Nhung rot cuoc, minh chi du`ng lai o nhung cau xin loi vi da lam phien, con nho hoi truoc hoc chung khong, hoi do tui thich you, tui ma ko noi ra qua mi~ chac tui tha'y u'c la'm. Do', vay do'. Don gian va.y ma` xong. Minh bat gap minh khong hay tu nghi "gia' ma` minh noi minh thich ong" la?n tha?n nhu ba` co^ gia` chua cho`ng nho' ti`nh cu~ roi chep mie.ng tie'c re? giong ma'y la`n buo`n ngu? trong lop hoc van ho'a mi~. Dep dc mot chuyen qua mot ben, dep het luon !
Bay gio minh di ngu. Ai ranh doc he't do'ng na`y di. Kho? la`m sao, minh van hay nghi minh nhu mot dua' blogger xi.n la'm, khong viet la se co' ha`ng do'ng nguoi ngay ngay ra vo blog ma cho` ca'i gi do' de doc. He'he'

Wednesday, August 5, 2009

Aug 5, 2009

Hei, I've told him. As my friend said, "you're about to get going, so do whatever you want now for no regret later on". I thought of it, hundreds of time. It's like I needed someone to say it out clearly, word by word, so that I had enough courage to tell him. I told him I had to tell what I have to tell so I won't think of it any longer and then I can be comfortable with myself. Well, I feel good. At least, words have been told and thoughts have been expressed. Pleasure is all I taste now. He was just so kind in a very moment and has been arrogant for ages. Did like him and maybe dislike him in some ways :( :( :( !
Bye bye ! Who do you think you are, ple` !

Tuesday, August 4, 2009

Aug 4, 2009


Ước gì chỉ cần cùng nhau là tụi mình có thể ba lô lên rừng xuống biển !

Saturday, August 1, 2009

Aug 1, 2009

2h chiều, đang nằm quằn quại với bà LInh và con Khanh trên giường, mắt muốn sụp muốn chết luôn nhưng điện thoại đã reng, mình lồm cồm bò dậy đi thay đồ chuẩn bị đi hẹn ở hồ con rùa. Không biết mình lượn qua lượn lại thế nào, 2h30 mới ra đc cổng nhà, tìm đỏ mắt ko có xe ôm, thế là đợi bit 29 lên trạm chờ số 6.
3h13 phút, mình tới hồ con rùa. Xa xa là biết cái ông kia là anh Tâm rồi. Mình thì mình nghĩ gặp nhau chắc cũng vui vẻ thôi. Đời có mấy ai học đc chữ ngờ sau bao nhiêu lần không ngờ như mình, chị Tuyền thì đt ko liên lạc đc. Rốt cuộc, chỉ có mình với ông Tâm. Công nhận, mới có hơn 2 năm chứ nhiêu, ông này còn "già" hơn hồi học chung nữa. Điều mình choáng nhất là ổng đi Dylan. Tội con bé, nhà vậy chứ ko ai đi tay ga hết trơn :)), với lại bị-ko-có-cảm-tình với mấy chiếc tay ga bự chảng vậy. Mình thì mình ko có rành chỗ ăn chơi trên Sài Gòn rồi. Mình hỏi :"anh anh, giờ sao anh ?". Ổng đáp :"thì em quyết định đi, là em tổ chức ra mà". Nói thiệt chứ lúc đó lòng mình muốn lộn ruột. Ý mình là mình muốn bạn bè hồi trước lâu quá rồi ko gặp, nhân tiện mình sắp biến thì đi ăn uống cho vui thôi, chứ tổ chức là tổ chức cái gì ? Đâu phải hội nghị đỉnh cao liên hiệp quốc? Trời ơi, đến lúc vô quán kem mới nói chứ ! Ngồi nói chuyện mà mình ngỡ mình bỗng chốc hóa thành bé con 5 tuổi chưa biết gì về cuộc đời còn ảnh, ảnh là một vị lão thành cách mạng đầy kinh nghiệm sống đang giảng giải cho bé con thế nào là đời ! Một cách dễ hiểu, hai người ngồi im lặng rất nhiều lần. Trước mặt ảnh là tv mở sẵn disney channel, ảnh ngồi ảnh coi lâu lâu còn cười nữa. Trước mặt mình là 2 chị hàn quốc mặc đồ đen thui ngồi nói chuyện nhìn hay hay, thế là mình nhìn. Cũng có mất lúc nói chuyện chứ ko phải ko. Xong ko hiểu lúc nào mình hứng chí quá ôm cái gối trong quán quơ sao bể li luôn. Quá hay ! Buổi hẹn hoàn hảo =)) =)) ! May làm sao, cũng tới lúc nhấc đít lên. Tính tiền đi ! 124 ngàn, tính luôn cái li bể 30 ngàn. NÓi thiệt lòng là mình cũng tính tự trả rồi, mà ổng nói mình đền tiền li bể thôi. Ổng để tờ 100, mình cũng để tờ 100. Tiền thối đem ra ổng ko dòm, thôi mình đành gom hết, lòng tự nhủ :"thôi, đi chơi ko dzui dzẻ gì hết coi như mình lời đc vụ này". Mình ko phải là tham lam trục lợi gì đâu, thiệt tình là lúng đó muốn đi về liền rồi lúng túng quá ko biết làm sao. Ai chửi mình tham lam mình cũng ko trách đâu !
Xong rồi đi về. Ra trạm bus, ổng "bai", mình "bai" thế là cùng bai. Dylan dông thẳng, còn lại mình ở trạm. Sao thấy thiếu thiếu, lục giỏ mới biết bỏ quên áo khoác. Ngồi suy nghĩ, ko lẽ trời phạt vụ mình gom hết tiền thối. Suy nghĩ tiếp, mình đang ở trạm nhà văn hóa thanh niên, nãy ăn kem GOody 2 Bà Trưng, 2 Bà Trưng nằm đằng kia cũng gần. Ngồi hồi quyết định đứng dậy đi bộ lại kiếm áo. Vô quán hỏi thì mấy người đó nói ko có, đến lúc xô cửa bước ra thì "chị ơi chị ơi, áo của chị nè, rớt tuốt dưới ghế, cái tay áo lòi ra mới thấy đó". Mình "dạ cám ơn chị nha"+mỉm cười, rồi bộ lại trạm tiếp.
Lên bus, thấy ai quen quen. Quen thiệt đó. Lại gần "thôi đúng rồi", lấy tay quơ quơ ổng mới ngước lên :)). Tối về lên fb, thấy ổng với friends của ổng nói chuyện mà mình mắc cười. Nói gì mình đọc hết trơn !!!
Tóm lại, một hành trình thật gian khổ cho mình kinh nghiệm, đừng bao giờ depict một cái gì quá cụ thể đến từng chi tiết trong đầu như bị hoang tưởng, rồi thế nào cũng muốn thốt lên :"đời mấy ai học đc chữ ngờ"

Friday, July 31, 2009

July 31, 2009

Chả hiểu sao, mình nằm lê lết đọc hết luôn cuốn Trại Hoa Vàng, lòng vẫn thầm nghĩ cuốn sách mình đang cầm trên tay tên là Mắt Biếc, đang nóng lòng xem chi tiết nào đc gọi là "mắt biếc" thì đến trang thứ 315 của cuốn truyện 345 trang, mình phát hiện cuốn Trại Hoa Vàng tên là Trại Hoa Vàng.
Một cách buồn cười, kế hoạch của mình thường bị thay đổi trong vài tíc tắc.
#1 : Chiều mặc đồ, cột tóc, mang dép, lấy tiền, bỏ điện thoại vô túi hết trơn, gọi cho con Khanh bảo nó đi chưa thì nó nói mưa lớn quá thôi ở nhà đi, tuần sau rồi đi.
#2 : mình đang suy nghĩ cuộc gặp gỡ ngày mai giữa mình và chàng-trai-học-chung-cấp-2 của mình sẽ thế nào, mình sẽ nói gì, xuất hiện thế nào, tối về viết blog kể lại ra sao. Mình bò lên mạng nhưng invi. Chả hiểu bằng cách nào "ảnh" biết mà buzz mình bảo là mai hẹn sớm hơn nửa tiếng, quán đối diện chỗ hẹn, có thêm 2 chàng-trai-bạn-cấp-2 nữa. Nghe giờ hẹn dời lên, mình thấy rầu vì phải dậy sớm nữa. Nghe thêm sự xuất hiện của 2 "chàng trai" nữa, mình thấy mắc cười một cách nhảm nhí.
#3 : mình đã tưởng tượng ngày mai ở hồ con rùa, 4 con người lớp vus xưa cũ sẽ gặp nhau, nói chuyện, ăn uống linh tinh như hồi còn đi học. Rốt cuộc, cậu bạn k đi được vì nội bộ gia đình lục đục. Mình thì không trách vì đã nghe một câu ấm lòng hết sức :"bộ bà tưởng bạn bè sắp đi mà tui không muốn gặp bà sao?", có điều hơi bị hụt !
----> rốt cuộc, mình tính không lại trời tính. Nghĩ sao vậy, mình thì học toán đc 11 năm là cùng, còn ông trời đó, ổng ở trên đời này cả tỉ năm rồi !

Đường còn dài, còn dài...!

Trưa không ngủ. Buồn ngủ lay lất mà không ngủ được. Im lặng quá. Mấy cái nhà mái tôn xung quanh lâu lâu gió đập nghe tôn bay phần phật. Tức mình dậy lấy cuốn Đường còn dài, còn dài vinibook mới giao đọc. Loại sách mỏng, đúng giá 26k, tác giả việt nam, không như những cuốn về tình yêu chân chính theo nhiều định nghĩa của nhiều ông tác giả nước ngoài đem về dịch cẩn thận, biên tập cẩn thận, để trên kệ nhà sách cẩn thận rồi cứ như cầm dao cắt cổ mà người mua là những con gà, và ta có từ : cắt cổ gà thay vì lấy huyết thì lấy tiền. Câu này nghe mỉa mai quá ! Nhưng đột nhiên mình nghĩ ra thấy lạ lạ nên type.
Nằm trong phòng, quạt thỏ thẻ rầm rì. Cứ như mọi thứ đều đứng lại. Đọc xong cuốn sách thấy lòng mình hẫng ra, nôn nao một cách kì cục. Nó giống như cái lần mình đứng cửa sổ nhìn mưa rơi trên mấy mái nhà tôn xung quanh, tự dưng nghĩ ra câu "nước mĩ có những mái tôn không anh", đem trưng lên blast 360 bị cả khối người thấy rồi chọc chọc. Lần đó, dự định trước khi đi sẽ để lại một tác phẩm "để đời trên thiên hạ" tên : Nước Mĩ có những mái tôn không anh ?
Chủ nhật tuần này là 1, chủ nhật tiếp là 2, đến chủ nhận thứ 3 là mình bấm nút biến. THật ra hổm giờ không hề nghĩ gì nhiều về vụ này, thấy...khoái khoái nữa là khác, tự nghĩ : trời ơi, cuộc đời mình sắp thay đổi một cách rõ ràng ! giống như con Bom hay nói mình đi Mĩ đổi đời. Nhưng giờ thiệt chứ, thấy cũng thê lương nha. Ba mẹ mình không biết có sụt sùi ngoài sân bai như trời mưa hổm giờ không. Một buổi sáng thức dậy xuống sào đồ kiếm cái áo thun nào mặc đi ăn sáng, đột nhiên lòng tự hỏi : sao áo của mình biến mất hết rồi ? Vài bữa sau hay tin, mẹ nhờ cô giúp việc ủi gần hết đống áo bỏ vô va li sẵn. Tình yêu to lớn của những bà mẹ dành cho đứa con út, lúc nào cũng bự chảng một cách ngồ ngộ, đôi khi thấy cũng thương mà đôi khi thấy cũng bực.
Bây giờ mình phải đi vì có hẹn với Khanh và Bá Việt rồi-2 con người đến đêm trước ngày hẹn còn không nhớ là có hẹn và mình tự nhủ : không nhắc chắc 2 người đó đơn phương xù mình bơ mỏ giữa chợ.
Bai ! Tối về gặp !

Tuesday, July 28, 2009

Bèo dạt mây trôi


Tôi gặm hamburger sau khi lôi máy ảnh chụp mòn cả góc phố. Vẩn vơ thôi. Chẳng phải nghề của tôi, nhưng cái tính lãng đãng thích cầm máy một mình đi tìm những ngóc ngách khó ai nhận ra ở thành phố này luôn khiến tôi cảm thấy cuộc sống này còn giấu tôi nhiều điều và tôi cần phải khám phá nó. Tôi nghĩ như vậy cũng hay, nếu biết hết cuộc sống thì con người sinh ra để làm gì. Cái ý nghĩ thoáng qua trong đầu khiến tôi tự mỉm cười. Rồi tôi lại cười tiếp…vì chợt thấy việc tự mỉm cười thật là quá ngớ ngẩn với một thằng con trai "sần sùi" như tôi. Cái đói làm tôi giải quyết chiếc hamburger gọn gẽ. Tôi xem lại những gì mình đã chụp được. Không phải dân chuyên nghiệp nhưng cũng không là amateur, tất cả những gì hôm nay tôi thấy được qua ống kính không phải tồi. Tôi lững thững bước về nhà. Con đường quen thuộc trải dài. Người ta qua lại, lướt qua tôi nhanh chóng và vội vàng. Đôi khi tôi tự hỏi nếu mỗi lúc thế này, tôi dừng lại để mỉm cười với một ai đó không quen biết, hay chỉ nói "chào buổi tối" liệu có điều gì đến với tôi. Và đôi khi, tôi cũng không ngờ bản thân có thể nghĩ những điều vẩn vơ như vậy. Hay tại vì tôi vừa đi "khám phá cuộc sống" về , hay vì tôi vừa đá chân và đám lá và nhớ đến câu hát "you kick up the leaves and the magic is lost". Phép màu ? Chắc phép màu đang tắt nắng. Trời tối rồi.
ririn is now online
" hippie : anh lại ăn gì cho buổi tối ấy ?
" rinrin : hamburger . sao em ?
" hippie : thế mà là bữa tối àh ?
" rinrin : thì ăn vào buổi tối nên hamburger cũng là bữa tối thôi K
" hippie : anh nói thế mà được sao ?
" rinrin : thì nói thế nào mà không được hở em ? J
" hippie : thôi em thua. nhưng mai anh phải ăn bù với em đấy ?
" rinrin : sao lại phải ăn bù với em ?
" hippie : thế thì làm thế nào em biết được ít nhất trong tuần anh cũng phải ăn một bữa cho ra trò chứ ?
" rinrin : oh, vậy là phải ăn-cho-ra-trò cơ àh ?
" hippie :
" hippie : lấy dây túm lại thì 5h30 pm ngày mai ở teaspoon
" rinrin : này này, ít nhất anh phải được chọn chỗ chứ ?
" hippie : thế anh nghĩ ra được ở đâu hay hơn nào ?
" rinrin : được rồi, được rồi, teaspoon thì teaspoon, em cứ thích cái quán trẻ con ấy thế
" hippie : watever guy ! >:p
hippie is now offline

Tôi sắp phải đi. Không phải là đi nơi nào khỏi thành phố này hay đại loại thế mà xa, xa hơn nhiều. Nửa vòng trái đất. Như vậy có đủ xa để tôi không còn thích anh ? Cửa sổ quán Teaspoon này lúc nào cũng khiến tôi phải chọn chỗ ngồi cạnh nó. Không phải là kính nước như trong những quán sang trọng khác, chỉ đơn giản là cửa sổ màu trắng nhìn ra một vườn hoa đủ màu, có chiếc xe cút kít dựng giữa đường, vô tình hay cố ý, trên đó có mấy chậu hoa cúc dại màu vàng. Với tôi, như vậy để tôi thích gọi cái vườn hoa ấy là "cánh đồng" hoa rồi, vì tôi thấy có cái gì xa xăm khi nhìn nó.
_Này, đây là sofa ở quán chứ có phải phòng khách nhà em đâu mà ngồi mãi cái kiểu xếp bằng cả 2 chân như thế ?
Tôi ngước lên, anh vừa mới tới, đứng sau sofa đối diện
_Em cứ mặc. Anh gọi gì đi.
_Anh chả biết thế nào là ăn-cho-ra-trò cả. Em gọi cả đi.
_Được thôi !
3 phút trước, tôi còn đang thẫn thờ về những thứ xa xăm nơi "cánh đồng hoa" và bây giờ, tôi lại trở thành con bé-tôi-tinh-ranh-ngày-thường. Tôi đã quen thế này để anh không thấy một đứa khác không-phải-lúc-nào-cũng-vui-vẻ. Uh, chỉ để anh không nhận ra thôi mà ! Tôi gọi cho 2 đứa một đĩa mì spagetti lớn nhiều thịt bò để thêm vào đó thật nhiều tương ớt. Anh nhăn mặt, kiểu đùa cợt :
_Thế này thì khác gì hamburger đâu ! Lại fastfood thôi mà.
_Nhưng thế này tốt hơn anh gặm cái hamburger khô khốc một mình.
Nói sao cũng được, nhưng chúng tôi đều thích ăn thế này. Thêm tương ớt cho nhiều vào, rồi lại bảo nhau mà chun mũi hít hà nút liền một hơi cọng mì dài thật dài. Anh và tôi giành nhau mấy miếng thịt bò ngon lành. Nói. Cười. Hì hục ăn. Tương ớt dính đầy miệng chúng tôi và sau khi ăn xong, thế nào cái bàn cũng không còn là cái bàn ban đầu nữa : vương vãi lung tung như 2 đứa con nít vừa giành nhau một bữa ăn.
_Lau miệng đi "nhi đồng", con gái mà ăn uống như thế đấy ! Anh đưa tôi miếng khăn giấy
_Anh bảo em "nhi đồng" thì cũng nhìn lại miệng anh đi chứ !
Chúng tôi chợt nhin nhau mà phì cười. Mỗi lần đi ăn với nhau đều như thế. Đôi khi cùng cười không vì cái gì cả, muốn cười là cười. Vậy thôi. Chị phục vụ quen thuộc, chỉ có nụ cười dường như lúc nào cũng mới đến dọn bớt mớ lung tung trên bàn cho chúng tôi. Giọng trong trẻo :"Như cũ nữa phải không em?"
_Dạ đúng rồi chị !

Ăn xong đĩa mì spagetti thật to mà theo em là một bữa-ra-trò ấy, cay thật ! Cô phục vụ biết ý, hỏi để gọi là có hỏi, đem ra cho tôi cafe baileys và lipton đá 3 tầng cho em. Ở Teaspoon này, người ta bỗng trở nên thích những thứ quen thuộc thì phải ? Hôm nay em không như mọi ngày. Tôi thấy em nhìn thẫn thờ ra cửa sổ, nơi vườn hoa rực rỡ, đến nỗi em không nhìn thấy tôi đến, không nhìn thấy tôi đang nhìn em từ lúc nào, cho đến khi tôi lên tiếng. Em quay ngắt mình, lại cười, lại nói che khuất đi cái thẫn thờ mà tôi vừa thấy. Em kéo cái ống hút được cô phục vụ xoắn thành những vòng nhỏ ra dài ngoằn, nghịch lớp bọt trên cùng của ly lipton.
_Anh lên chơi một bài piano đi.
_Cái gì ? Sao anh lại phải chơi piano ?
_Vì từ trước giờ em chưa bao giờ nghe piano trong quán này cả.
_Anh phải đàn thật àh ?
_Uh, thật chứ anh
_Nhưng ai lại mặc đồ bụi bặm thế này đàn piano !
_Thì bây giờ anh là người đầu tiên.
Tôi tỏ vẻ lưỡng lự thế nhưng thật lòng không muốn từ chối, vì tôi biết chắc chắn em đang có chuyện gì.
_Thôi cũng được, anh phải đàn bài gì nào ?
_Bèo dạt mây trôi
_Trời, em có bị làm sao không đấy, ai lại đàn piano bài đó bao giờ ?
_Thì em đã bảo anh là người đầu tiên mà. Anh từng khoe đàn qua bài đó rồi phải không ?
_À ừ thì đúng vậy nhưng bài đó thường quá
_Em thích thế
Tôi bước lên cây piano được đặt lên cao hơn sàn nhà Teaspoon, ngay góc tường có cánh cửa sổ màu trắng. Tôi không biết cây đàn này đã có ai chơi trước kia chưa vì kì thực là tôi cũng như em, chưa thấy ai chơi một bản nhạc nào trên cây đàn này bao giờ. Tôi bình thản đặt tay lên phím đàn và cảm thấy mọi người trong quán đang nhìn tôi. Một thoáng ngạc nhiên ngay từ khi những nốt nhạc chậm rãi lơ lửng khắp không gian. Họ ngạc nhiên vì thấy một anh chàng "bụi bặm" ngồi vào cây piano hay ngạc nhiên vì lâu rồi và cũng có thể lần đầu tiên nghe thấy tiếng piano trong quán này.Tôi nhìn vào từng phím đàn mà vẫn cảm giác được em đang nhìn tôi, khác với cái cách mọi người đang làm. Dưới ánh đèn trong quán, tiếng đàn vẫn đều đặn bay khắp gian phòng. Mọi người như dừng lại cuộc nói chuyện, dừng lại tiếng khuấy li leng keng, cả cô phục vụ cũng không qua lại bận rộn mà đứng dựa vào tường. Chỉ có tiếng đàn, chỉ có nhũng lấn cấn về em…Nghe khe khẽ "bèo dạt mây trôi chốn xa xôi…"

Signing in as rin_buloong
You have one new mail message
"Anh a, em dang o Mi. The la xa qua. Cho em noi that nhu khong phai dang noi voi anh vay nhe. Hinh nhu em da tung thich anh, anh a. Thich thoi, chua phai yeu dau nhe. Nguoi ta co the yeu mot nguoi ca doi, chu dau ai chac chan se thich mot nguoi ( nhu anh ) ca doi. Nua vong trai dat, 12 tieng dong ho chenh lech nay, em dang song ngay cua em va anh dang chim trong dem cua anh. Cua anh, va cua em, ta co gi chung dau ? Em se van nho co nhung ngay ta cho nhau (onl), co nhung ngay invi ma van co nguoi vao buzz ko cho em nghe nhac, co nhung ngay spagetti tuong ot that cay. Em co dang an gi voi tuong ot dau ma van thay cay cay qua anh a, hinh nhu cay o song mui va khoe mat. Co le khoang cach da du xa, va thoi gian da du chenh lech de thoi nghi mai ve mot nguoi yeu em-nhu-mot-nguoi-anh. Thoi nhe, em da tung thich anh-ko-phai-nhu-mot-dua-em-gai ! Beo roi cung dat, may roi cung troi, phai khong anh ?"
Signing in as hippie_ocvit
You have one new mail message
"Ta con chung mot bau troi. Beo se dat, may se troi…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………. ……………………………………………………………………………….ve phia nhau"

Bên này mặt trời đang chói
Bên kia ông trăng đang lên
Bên này vừa xong cái mím môi thật chặt. Nhấn send.
Bên kia…có nước mắt nào khẽ rơi !

Friday, July 24, 2009

mua sách giữa đêm

Nói thật là mình không sao hiểu nổi tại sao quận 9 lại không nằm trong nội thành. Rõ ràng là lúc nào ghi địa chỉ, mình cũng nắn nót ghi : ...quận 9, HCM !
Nghĩa của "nội thành" không phải là "trong thành phố" sao cà !
Ngộ quá hà !
Thật ra tại mình tốn 8000 phí vận chuyển mua sách vinabook nên mới lòi ra vụ này. Rồi còn cái phí thanh toán là phí gì mà cũng 8000. Khó hiểu ! Không vì lỡ làm mất cuốn "nằm ở lưng đồi" (mà cũng không hiểu sao mất)của con Khanh thì đừng bao giờ mơ thấy mình mua sách kiểu này.
Mà sao ghét kiểu bị cho ra rìa khỏi thành phố ghê nơi ! Thấy tức tức ! Ta đây nội ngoại gốc rễ chồi ngọn đều ở đây, dân HCM chính gốc. Thử hỏi ở trung tâm bao nhiêu người nhập cư chớ. THật là unfair !

Monday, July 20, 2009

mình ko muốn mình mai sẽ lại thức khuya nữa...!

Khi không lại ước gì đêm dài dài ra và mình sẽ ngồi yên trước máy tính kiếm kiếm tìm tìm đọc văn chương bá láp. Mà cũng chẳng phải khi không gì đâu. Mình buồn thật đấy. Mình không cần biết gì nữa, tự nhiên thấy rất bực với ba, mẹ, lẫn với Linh. Mình không muốn nói với ai lời nào. Mình luôn biết đôi khi mình quá đáng xấc xược làm mọi người buồn, nhưng nói thật, mình tức đến phát điên khi mẹ nói là mai mốt về sẽ qua chỗ Linh để Linh dắt về. Mình dễ đến muốn la hét lên :"đối với mẹ, con có ở Mĩ 10 tháng trời thì mẹ cũng không thể an tâm, không tin con một chút nào hả?", nhưng mình không nói nổi, và cuộc cãi vã mình không tham gia trước đó đã đủ lắm rồi.
Cái phận làm em nó vậy. Ngày nhỏ, bạn có thể sẽ thích phát điên khi được mọi người cưng nhất nhà. Lớn lên một chút, bạn sẽ thấy kiêu hãnh nếu bạn cùng học thầy cô chị bạn đã từng học và được khen nức nở. Già thêm tí tuổi, bạn thấy tủi thân khủng khiếp khi chị mình đá mình ra mấy cuộc đi chơi Sài Gòn và thay vào đó là con em họ. Lớn tí nữa, những ngày chị bạn trở về nhà, chị em thân thiết nhau hơn nhưng nhiều khi bạn vẫn bị la lối với những câu đầy vẻ người lớn đến phát ghét từ miệng chị bạn, dù bạn biết mình cũng vô lí thật đấy. Rồi khi chị bạn đã bước qua tất cả mơ mộng của bạn bây giờ, bạn biết chị bạn có một thế giới khác, những câu chuyện tình yêu kể vắn tắt cho bạn nghe, những suy nghĩ kì lạ bạn không lí giải nổi và đôi khi thấy mình không thích nghi được. Thật kì lạ khi những năm tháng đi học, bạn học lại y chang những lớp chị bạn đã học, từ lớp 1 đến lớp 11 rồi qua bên kia, bạn lại ở nhà host mà chị bạn từng được cưng kinh khủng và học ngôi trường chị bạn từng trải qua năm 12 ở Mĩ. Ba mẹ giải thích đơn giản, nhà đó cho an toàn và ba mẹ yên tâm. Bạn hiểu tất cả vì cũng từng đọc báo về mấy gia đình xấu khi du học, bạn cũng thấy ngồ ngộ và vui ui khi cả 2 chị em đều có chung ba mẹ nuôi, nhưng thấy lòng mình cũng hụt đi một phần không biết mình sẽ xoay xở ra sao trong cái sự yên tâm đó.
Mình đếm còn 4 tuần nữa là không còn ở chốn này nữa rồi, vậy mà những ngày này mới tệ bạc làm sao. Giá mà sáng thức dậy, không thấy nặng nề và chán nản đến độ không thèm học av nưa hoặc là giá mà đùng một cái, mình đi liền đi. Dẫu biết rằng cái giá mà số 2 thật ác độc với ba mẹ, và đến lúc đó mình sẽ lại giá mà mình có thêm thời gian chút xíu, nhưng lúc này, mình chỉ nghĩ được có vậy.

Saturday, July 18, 2009

sincerity


Thằng Gia Bảo hay hỏi mình mấy câu với một kiểu rất chân thành như là :
-Chị Thảo, ở nhà chị Thảo có hay nói chuyện một mình giống vậy ko ?
hoặc là :
-Hồi nhỏ chị Thảo có ghét chị chị Thảo ko ?
Cuộc đời sao còn có mấy chuyện nhỏ nhặt mà chân thành kinh khủng vậy không biết.

Monday, July 13, 2009

hei, I'm saying goodbye to you !

So my first entry at 360 was on Fri, July 7, 2006
and my last one was on Fri, July 3, 2009
I know I will miss those 3 years with emotional entries somehow. Everything must go to an end so that we never get bored with something. That's why God envies of us. Every day can be the last day :)
Edited post # 1 :
In the very last moment, I received a testimonial from "anh chuyên lí". HEhe ! Kinda cool when I saw it. Hei, we've added each other as friends at 360 for all that time but why up till now, you just gave me this ? :-w :-w :-w. What if I don't stay up so late ? If so, I never see it right ? You should have done this earlier man ! Anyway, you make me feel cool in the middle of the night. Thanks man !

Thursday, July 2, 2009

July 03, 2009

360 những ngày cuối, vắng tanh hơn chùa bà đanh. Mình rồi cũng trở thành kẻ phản bội, quay ra type bên blogspot trong khi 360 vẫn còn. Hôm nọ nhận được cái mail của 360 team, last warning, đúng 14 ngày nữa sẽ close. Tự nhiên thấy 360 cũng đàng hoàng tử tế lắm chứ. Dầu gì, mình đã trải qua rất nhiều với 360 này.
Mấy bữa, đột nhiên quay ra nhớ thằng Sơn Hải mới đau. Nhớ cái bữa mình đi converse xám học thể dục mà ko tìm được 2- chiếc- vớ- giống- nhau, hai cái chân phồng lên muốn méo mặt. Mà bữa đó còn phải nhảy đụng cái cây tầm vông bắc ngang qua nữa chớ. Thiệt tình sợ ông nội dạy thể dục thấy mẹ, ko biết mình nhảy có tới ko nữa. Nói nó vậy, nó nói lại mình : "Chân bà đau kìa ko lo. Tui còn lo ko biết bà nhảy nổi ko nữa chứ đừng nói nhảy tới" Mẹ ơi, ngày đó mình cũng thấy hơi hơi cảm động thiệt.
Mấy bữa, đột nhiên ngẫm nghĩ. Cái tháng này là tháng cô hồn gì mà nhiều người mất quá. Đến hnay, à ko, hqua, con Hiền lại nhắn cho một cái tin buồn. 1 năm trước giờ này, mình cũng cảm thấy hoang mang tột độ. Cái cảm giác hằng ngày vẫn gặp mặt một người, rồi một hôm mở mắt ra, đầu tiên là thấy bình thường rồi lại nhớ ra mình sẽ không bao giờ gặp người đó nữa. Cái cảm giác đó, nó đau kinh khủng. Nó khiến người ta hoang mang quắc queo và những buổi chiều ngồi ở ghế đá nhìn ra đường lúc trời đang sụp tối buồn hơn bao giờ hết. Mình thích cái câu này trong tiếng anh : it sucks !
Mấy bữa, mark lung tung trong calendar của đt. Ko phải là một tuần mà nhìn con số nào cũng in đậm vì mark đầy bài kiểm tra. Hôm 30/6 mình mark : goodbye ! ; 30/7 : khôi bay ; 14/8 : thu thảo bay. Hôm nay thì mình mark ngày 2/7.
Tự nhiên thấy hồi trước mình đã nghĩ một điều sai lầm. Thà biết rằng một người còn tồn tại mà mình có thể không bao giờ gặp lại nữa cũng đỡ hơn rằng mình muốn gặp ai đó phát điên lên được nhưng thật sự là không thể nào. Cái ý nghĩ đó thật sự rất tệ và cứa lòng mình một tẹo. Nó khiến mình luôn phải cụp mắt xuống để giấu những giọt- nước- luôn- mặn chực chờ bất kì khi nào mình đột nhiên nghĩ về người mà mình không bao giờ gặp lại nữa.
Cuộc đời ngắn ngủi nhỉ ? Gặp nay rồi ai biết mai gặp nữa hôn ? Mình đang nghĩ rằng chắc là đôi khi, nên dẹp bà nó cái được gọi đùa là "nhục mặt" sang một bên, để gặp những người mà nhiều lúc bạn chỉ chép miệng "anyway, he/she is still living".
Wei, nhớ cái câu một con nhỏ phản diện trong một cái film dở ẹc nói là "you can't make life longer but you can make it better"

Monday, June 29, 2009

goodbye !

Em xin lỗi. Nó không hoàn toàn nhạt thếch anh à !
Em thấy buồn buồn. Một cách chân thành đó.

Sunday, June 28, 2009

Hay mình sẽ làm một vòng cafe ! Mình sẽ vào quán này, ngồi ngắm những cặp tình nhân và đôi mắt họ thì lunh linh hơn cả ánh nến trên bàn. Anh gọi cafe đen à, thế thì em thích uống sữa tươi. Em xin anh vài giọt cho vào li sữa, được không ? Anh sẽ làm cho em cười chứ ! Hay ta chỉ im lặng giữa một khoảng trống ngượng ngùng và bỗng nhiên đôi tay trở nên thừa thải, chỉ biết ngồi ôm riết chiếc li ?
Có khi nào trên một cái blog xa lạ, sẽ có ai đó xa lạ viết rằng : tối nay cafe, thấy một cặp kia thật hạnh phúc. Chị ấy cười mãi thôi và mắt thì long lanh quá. Hoặc là : tối nay cafe, thấy một cặp kia. Hai người chỉ ngồi im, tay xoa xoa li nước. Mà gã ấy có biết mỗi lần gã cuối xuống li cafe đen thui, cô nàng kia lại len lén vui vui nhìn gã không nhỉ ?
Có khi nào mình sẽ cafe không anh ?
Có khi nào mình sẽ trông-thật-giống-một-cặp không anh ?
Đôi khi em vẫn hay nghĩ về những chuyện lạ lùng.

Saturday, June 27, 2009

tasteless

Mình biết sẽ có một ngày, khi nhìn thấy một cái tên trên cửa sổ Y!M, mình cảm thấy bình thản. Nhưng mình không hề nghĩ rằng, mình lại đang nếm rõ một thứ mùi vị : nhạt thếch !
Thật sự nhạt thếch, anh à !

Friday, June 26, 2009

damn it !

It's just so easy for you to not replyJustify FullIt's just so easy for you to not type a line to answer
It's just so easy for you to not pick up the phone if i call, right ?
but
it's not easy for me at all. How damn ??????
you never know, never know such a thing and you never care either.
you've got me frustrated. I'm wondering if you're still worth my politeness anymore ? I've got my self-esteem too ! Are you being too arrogant ?
I think i wanted to do sth unusual, sth not-like-me but i'm not sure now. Inside a girl, there's always weakness and you boy is such so bad to touch that weakness.
Sometimes, I wanna shout out loud at your face to make things clear. I mean it, really !
There will be a day I'll make everything clear. Yay, I will !
hơi hơi buồn

Wednesday, June 24, 2009

i've got some kinds of lazy days

Những ngày qua ơi những ngày qua
Mọi thứ đều thật đẹp !
Có điều hồi đó mình xấu xí quá =)) =)) =))
Ùi ui, hôm qua mình lại mơ nữa ! TỈnh dậy ko nhớ gì trơn ?!
Mình sắp biến thành con lười rồi. Mình lười biếng quá đi mất.
Lảm nhảm bậy bạ vậy thôi !

Saturday, June 20, 2009

today, we're here to remember you...


Nội à, đã một năm rồi đó nội !
Hôm nay nội có ở đây không ?
When you're gone, I feel like every wall broke down. That's when I realized the day I used to afraid of had truly come. Sometimes, I miss you quite a lot cause if I miss you so much, I guess I would burst in to tears with no awareness.
In the deep blue sky, do you see me growing up every day ?

Friday, June 19, 2009

có những lúc ta nhìn và thấy

Người phụ nữ đẹp nhất là khi đứng sau bếp chăm chú nêm nếm thức ăn.
Người đàn ông thật dịu dàng khi anh ta ngắm nhìn người phụ nữ của mình đang đứng sau bếp.
Có mấy điều như vầy :
  • mình không biết nấu ăn nên chắc mình không thể là người phụ nữ đẹp nhất
  • mình không phải là đàn ông nên chắc mình trông không hề dịu dàng khi ngắm những-người-phụ-nữ-đẹp-nhất, mà chắc trong đầu mình chỉ đang hiện lên hàng ngàn con toán : ôi ôi, làm sao hồi nữa mình phải xí miếng thịt này thôi !
Mình giống kẻ phản bội 360. Thực chất có lẽ là như vậy mất rồi :( Dạo này mình chỉ thích mở xebusso6 lên rồi nhìn nhìn ngắm ngắm blog mới của mình thôi. Mà này, hãy nhớ quan sát những người phụ nữ và những người đàn ông, đôi khi họ thật đẹp với những việc thật bình thường.

Thursday, June 18, 2009

my very first thing here



Thật kì lạ khi đi một vòng tròn, mình lại trở về nơi cũ ! Cái blog đầu tiên trên thế gian này của mình là ở đây, blogspot. Và bây giờ mình đang ở đây, blogspot.
Hey, do you welcome me back, huh ? I guess you should ! =)
Hơiz, bao nhiêu lần rồi, mình lại thức khuya
:|
Chào nha, blog mới !
p.s : mình rất thích những đôi giày :">