Sunday, December 6, 2009

một mẩu nhớ

Ngày ra trường, con chưa từng nghĩ rồi sẽ có lúc, con nhớ da diết không khí rộn ràng mùa tựu trường, cảm xúc nôn nao trong lòng khi lần cuối cùng nghe tiếng trống trường thầy hiệu trưởng đánh bắt đầu năm học, hay lòng mình chộn rộn mỗi dịp 20/11. Con cũng ko biết rồi một ngày đùng đùng đêm khuya quởn đời bước vào sân trường cùng nhỏ bạn, con như muốn nức nở vì sân trường ngày nào con từng đứng ngắm tụi con trai đá cầu vào mỗi giờ ra chơi, sân trường con từng một thời ngang dọc tung hoành, sân trường con từng quen nhìn thấy bạn bè, trong một giây phút rất rộng và rất xa. Con nhớ lại mình lúc đó, giữa sự to lớn kì lạ của sân trường vắng, con đột nhiên hoảng sợ trước thời gian, trước những con đường bắt đầu ngã rẽ, trước những mảnh ghép mới con bắt đầu ghép vào cuộc đời mình. Con bây giờ muốn mình một lần nhỏ lại, một lần mặc đồng áo trắng đến trường, một lần mơ màng trong lớp nhìn mưa rơi ngoài cửa sổ, một lần nghe thang âm của bao lần cười rất thật. Những thứ rất giản đơn, rất bình dị con mang theo bên mình và ôm vào lòng. Tưởng như gần lắm mà giơ tay ra con ko bao giờ chạm lại đc.
TIếng thầy, tiếng cô con quen gọi. Gương mặt bạn bè con quen nhìn thấy. Hằng ngày hằng ngày. Nó giống như là một thói quen khó bỏ, nếu thiếu sẽ ko làm nên một ngày đến trường.
Con bây giờ ở xa. Thấy thương và nhớ vô cùng ngày nhỏ. Thấy mình từng được che chở, được lớn lên giữa những gì đẹp đẽ nhất. Con nghĩ đó là những cảm xúc thầy cô gieo vào trong con, là những chua ngọt yêu ghét sáng trong thời học trò, là những ngày cuối năm ngồi trong lớp học nhìn ra cơn mưa mùa hè, con mơ hồ sợ một ngày phải xa...
Thời gian thì ko ngừng luân chuyển. Xuân hạ thu đông, những vòng tròn chất đầy lên nhau. Cuộc đời con sẽ còn đi qua bao nhiêu mùa hạ nữa, bước chân con sẽ giẫm lên bao con đường, rồi con sẽ dừng lại ở đâu đó giữa bao nhiêu bao la rộng lớn, con mong chính mình đừng bao giờ bỏ quên mùa hè năm đó, đừng bỏ quên một thời tuổi nhỏ rất dấu yêu, đừng bỏ quên con ngày đó-ngày con cười rất vang và sống giữa những chân thành thầy cô bạn bè, chưa từng nghĩ đến việc đương đầu với đời...
Con muốn một ngày lớn lên, khi dấu chân đã in trên nhiều miền đất lạ, con trở về nhìn bàn ghế bục giảng, cây phượng già vẫn mỗi năm một lần đỏ thắm, con lại thấy sân trường mình thật rộng lớn và một thời tuổi nhỏ rất xanh.
Xin giữ lại chút lòng kiêu hãnh
Nụ cười ai ám ảnh suốt thời thơ
Ta bé quá mà sân trường rộng quá
Biết đứng đâu thành người lớn bây giờ ?

2 comments:

  1. hix. Tinh hinh la facebook viet nam da bi chan lai vi ly do phan dong, nen t ko vo dc nua, danh lien lac voi may wa blog zi.
    T mua xe roi m oi. H nao ranh post hinh len cho coi, t thi van dang tap chay vong vong nam long thoi, chua dam di ra ngoai duong. Haiz, ai cung hoi tao di lay bang lai xe het.
    T thi sap het hoc ki 1 roi, dang hoc not may tuan nua roi thi cuoi hoc ki, tam thoi van dang ranh roi va an choi.
    Me oi, t chi so rot mon toan thoi.

    ReplyDelete
  2. ngay do, tao voi may noi nhu con, hoi cap 1 chang dua nao ma hok bat chuoc theo tao voi may ha, cai trao luu that day cung tu tao voi may ra, tao voi may la 2 dua con nit dam di hat karaoke dau tien trong lop, ba me dua nao cung biet hai dua minh, minh cu nhu sieu sao, oai thiet...
    Nho ghe cai tro choi choi cau bang cuc gom may ha? Luc do la he lop 3 do, zui de so...
    Roi chi mot cau viet chinh ta"em yeu bac Ho", tao viet thanh "em yeu bac hai" chi co vay ma tao voi may voi thag Huy cuoi wa troi...
    Ah , tao thay thang Kiet A2 nam xua cua may o tren facebook cua thang Long do, giat gan ghe, hinh nhu no hoc chung voi thang do, may phai can than nha,...coi chung no tim thay may do, duyen so do may oi...

    ReplyDelete