Friday, March 5, 2010

time will fly will fly

Ngày thứ 34
Facebook tối nay chán ngắt. Mình lại ngồi cả buổi nói chuyện với Khôi. Cảm giác được thao thao bất tuyệt...gõ trên cửa sổ chat thật tuyệt vời. Còn Galluzzo vẫn thế, vẫn hay lướt qua trên hallway rồi tất nhiên không có chuyện gì xảy ra hết :]]
Mình sẽ kể chuyện hôm thứ 4 (ngày thứ 32). HSPA test, nên seniors chỉ cần có mặt từ lúc 9.45. Mình thân gái đi school bus, sáng vẫn 5.45 đt reng, bấm snooze 5' rồi bật dậy như cái lò xo. Vậy là mình ngồi trong gym đến khi HSPA kết thúc, tức là hơn 10h. Một chuyện mình luôn luôn thề với lòng đó là mình chưa bao giờ hết ghét cảm giác một mình giữa tất cả mọi người, lọt thỏm giữa tiếng ồn ào. Nhưng thôi, kệ mẹ nó đi. Ngày học bắt đầu bằng tiết 4, American History, mỗi tiết kéo dài 36 phút. Mình ghé qua locker 1215 của mình, lấy cuốn tập tím rịm gần rụng (thật ra thì tập nào cũng rụng rồi) để chép bài sử. Chuông reng mà mình còn tàn tàn đến lớp. Ghế ngồi thứ 3 dãy 2 từ cửa không hiểu sao bốc hơi nên Mr.Loggie chỉ mình ghế cuối cùng dãy 1 ngay trong góc. Mình yêu những chỗ ngồi trong góc không vì một lí do gì cả.
Hôm đó mình mặc áo sơ mi sọc xanh nhạt, tóc búi lên một cục vì mình quá ngứa đám tóc mọc vô tổ chức một cách tự do. Công bằng mà nói, mình tự thấy mình cũng hay hay.
Ghế chót dãy hai đột nhiên quay qua "Hey". Ghế chót dãy một cũng nhìn sang "Hey" cho phải phép lịch sự, dù lòng không hiểu vì sao nó hey mình và thật đáng buồn cho nó, mình không biết nó tên gì trơn. Tại vì bằng quyền của một senior-siêng-năng-học-giỏi, mình thường không quan tâm đến đám junior trong lớp ngoài chuyện có mấy thằng nói chuyện mắc cười muốn chết. Mr.Loggie cho lớp đọc bài, tức là đứa nào giơ tay thì đọc một đoạn. Ghế chót lại quay sang mình "what language can u speak ?". "Well I speak Vietnamese". [Laughing] Áo sơ mi sọc xanh [khá lạnh lùng] "Why are u laughing" "I dont know". Nghe xong muốn buộc miệng "Are u nuts?" nhưng đã kềm lại được.
Ghế chót vẫn chưa chấm dứt, im được mấy giây thì "So how come u became an exchange student ?" "I took a test and passed. It's a program so I took a test, did all that kind of fun stuff and I came here" "I think that's awesome" Vì đoạn đối thoại diễn ra trong lúc lớp vẫn đang đọc bài, lúc ko đọc thì Mr.Loggie đang giải thích nên mang tính chất thì thầm. Mấy lúc ko nghe đc nó nói gì, mình tròn miệng "What" nhưng không ra tiếng. Nó quay ghế sang chút xíu, quay người qua mình chút xíu, vừa nói nhỏ nhỏ vừa dòm Loggie làm mình vui vui vì gợi nhớ mấy vụ nói chuyện trong lớp học hồi còn ở Việt Nam. Câu chuyện còn diễn ra thêm vài câu nữa, nhưng mình thấy ăn tiền nhất là chữ awesome. Mặc dù chắc đời mình không có awesome đâu, nhưng lúc đó ghế chót nói với giọng đàng hoàng, làm áo sơ mi sọc xanh thấy mát lòng mát dạ sao sao.
Nghe có vẻ nhảm nhí và vớ vẩn, nhưng thứ 4 đó, sau khi ngồi trong gym cảm thấy mình bị tự kỉ và khác người, ghế chót dãy 2 đã mang cho mình một niềm vui bé bé. Chẳng có chuyện gì xảy ra nữa. Lâu lâu có vài chuyện đến từ vài người, thường là chẳng liên quan gì hết, xảy ra trong thời gian ngắn ngủi rồi tắt ngúm, giống như nhá nhá đời mình lên chút ánh sáng để đi tiếp đường về nhà.
Mà đường thì còn dài còn dài.
p/s : biết họ Nick lớp Calc là gì rồi. Chiappini. Nó add fb tao chứ đâu !

1 comment: