Saturday, July 28, 2012

hôm nay tôi làm 4 trái cà chua nhồi thịt

Tối thứ 7.
Bọn sinh viên khác ngồi ở cái chòi kế bên hồ bơi đang nhậu nhẹt nói chuyện om sòm. Mùa hè, người ta thích ăn uống bên ngoài và nói cười ồn ào. Bởi vì có khi nào nữa mà mặt trời bắt đầu lặn vào lúc 8 giờ?
Mới đi ăn đồ Thái với Cường và Sasa. Mình chơi với hai người này bền bỉ ghê. Từ những ngày đầu đến Saint Louis. Ở một nghĩa nào đó, đây là 2 người bạn của mình ở đây nếu không tính đôi khi có những khoảng im lặng vì hết chuyện để nói. Và một lúc nào đó khi Saint Louis chỉ còn là một kí ức xa xôi, mình sẽ nhớ đến 2 người bạn này cùng những câu chuyện bên bàn ăn. Những lần gossip oanh liệt về những nhân vật nhiều khi mình không biết là ai ở đây. Mình cũng hiểu rằng, vì có những người bạn như thế này như thế kia, những người bạn ở trong lòng mình mới quý giá, đáng để hạnh phúc và tự hào biết bao nhiêu.
Mới phát hiện ra thêm một nhỏ bạn học chung lhp ngày xưa bây giờ đã có bạn trai. Điều đầu tiên đã nghĩ là "ủa gì kì vậy" hhahhaha. Bạn bè cấp 2, cấp 3, từng đứa từng đứa lần lượt hẹn hò. 20 tuổi, ra đường người ta bắt đầu hỏi có quen ai chưa. Mà cũng khỏi cần nữa, vì mẹ đã hỏi câu hỏi đó, giọng pha lẫn lo lắng và cười đùa. Mẹ ơi, con gái của mẹ chưa có người yêu nhưng bị đá thì khoảng 2 tháng trước bị rồi :).
Bây giờ nghĩ đến việc quen một ai đó rồi hẹn hò, cảm giác như một điều xa xỉ và unreal. Cảm giác là tò mò muốn biết những việc đó như thế nào, hơn là "ôi tôi cô đơn quá tôi cần ai đó trong cuộc đời mình". Nhớ một người rồi tự mỉm cười một mình, mơ mộng và nghĩ những điều vu vơ cũng tốn nhiều năng lượng và thời gian như ăn ngủ học hành. Anh à, nếu anh đến, anh có vì năng lượng và thời gian của em để bỏ ra năng lượng và thời gian của anh mà trân trọng em thật nhiều không? Vì anh biết đó, những niềm vui tự tưởng tượng ra là những điều sẽ quay lại khiến em đau nhất nếu một ngày anh và em cũng chỉ là anh và em, không bao giờ là chúng ta.
20 tuổi. Tuổi này stalk fb bạn bè rất vui. Đầu tiên là coi bạn bè học chung học trường gì, đứa nào có bồ đứa nào còn ế như mình. Tíu nhất là mò được fb mấy đứa học chung cấp 1 hay biết nhau sơ sơ, 8 kiếp rồi không gặp, vào coi profile pic rồi à ồ lên secret group la làng lên cho nguyên đám biết để vô coi chung :)). Một ngày nào đó fb bị đánh sập, group không còn secret nữa, chúng ta chỉ có nước trùm mền ra đường để không bị chúng quýnh.
Lớp mùa hè kết thúc vào tuần sau. Trời ngày nào cũng cỡ 100 độ. Mới ngày nào còn nghĩ mình đang đen đi một cách hồng hào, thì bây giờ mình đã đen đi một cách thùi lùi. Còn một paper và một final essay nữa là bye bye Asian Phil và thầy tóc bạc. Bye bye luôn bạn gái dễ thương tóc xoăn chân dài cao gầy mắt xanh mình hay liếc nhìn. Mùa hè sắp hết rồi, tin được không?
Cà chua nhồi thịt là món đầu tiên và duy nhất và cuối cùng thằng cha mắt xanh tóc vàng được ăn của mình. Ráng chịu đi nha, chừng nào dọn nhà ổn định rồi tui sẽ làm chả giò thơm ngon giòn rụm nữa. Too bad chúng ta đã hết chơi với nhao hahah.
Ủa mà chừng nào người không đi Nha Trang mới được thấy hình Nha Trang đây?

No comments:

Post a Comment