Wednesday, June 20, 2012

train of thoughts

Thật ra thì vẫn đang nhớ. Biết sao được, đâu thể nói nghỉ chơi là đầu mình sẽ ngừng nghĩ về ngay được. Nhưng mà, vì biết điều gì để không phải chờ đợi nữa, cảm giác này chỉ là nhất thời trong thời gian chuyển biến. Mình chờ, là chờ đến khi không còn nhớ lại nữa. Đến khi mình không còn hỏi bản thân nhiều câu hỏi mà ngay lúc này cũng không chắc chắn là có muốn nghe câu trả lời không. Vì sao thế này, vì sao thế kia, đến một lúc nào đó không còn quan trọng. Thậm chí ngay lúc này, những câu hỏi đó cũng đã thuộc về quá khứ. Bây giờ chỉ là một chuỗi những phản ứng tự nhiên cần thiết phải trải qua. I don't wanna deny all these feelings, I wanna face them. I want to think about everything before I shake my head for the last time and drop all the thoughts out of my mind. And If I want to miss him, I'm gonna miss him all I want, so that when all these feelings are gone, I know they're really gone, no more lingering even just the tiniest bit. I just need a little time. Mỗi ngày nghĩ đến ít đi một chút. Đến một lúc nào đó sẽ không còn gì để nghĩ nữa. Mỗi ngày ngắt một mẫu nhỏ ra từ nỗi nhớ gặm nhấm. Đến một lúc nào đó, nỗi nhớ cũng không còn nữa.
Thôi mệt quá, đi coi bài philosophy mai midterm đây. Hôm nào rảnh edit tiếp hahha

No comments:

Post a Comment