Sunday, May 2, 2010

mùa xuân rơi trên thảm cỏ

Chủ nhật.
Mới tháng 5 mà trời Vernon nóng khủng khiếp. Người mình giống như bị tan ra vì nhiệt. Nguyên ngày lừ đừ và muốn cắt phăng mớ tóc.
Phải công nhận mình chẳng làm được gì tới chốn. Project bỏ mốc meo như nấm mèo vì chẳng thấy có gì xảy ra để tối quởn quởn tự hồi tưởng tự vui tự post tự đọc nữa. Thời gian đã trôi đến một điểm mà người ta cứ làm việc học tập theo một trình tự y chang ngày hôm trước. Giữa lúc mặt trời mọc và mặt trời lặn là một hành trình nhạt thếch. Everyday is fine, not extraordinary. And sometimes, fine is not good enough. I am still expecting something out of regular orbit, something to blow my mind. Dù sao đi nữa rồi cũng đến ngày về nhà. Bởi vậy mình kệ hết, cứ phải sống cái đã.
Hồi tháng 3, mình thích Galluzzo ơi là thích. Bây giờ trời nắng lên thì mình hết say rồi. Mình với bản không ai nói ai tiếng nào vậy mà đùng một cái, bản nhảy vô giấc mơ của mình, bảnh trai và dễ thương với mình kinh khủng. Thật đáng buồn, chỉ là mơ. Chắc tại hiệu ứng của Need you now và When the day met the night mình nằm nghe trước khi ngủ. Đang mơ, con chó Bailey cạy cửa bước vô phòng, mình phải mắt nhắm mắt mở đuổi nó ra. Lòng mình muốn khóc hận. Lúc đó trong mơ, Galluzzo đang đội nón len và bước vô cửa chào chuẩn bị go out với mình. Sigh :(
Tháng 4 mình bị mất bút chì pentel màu đen. Mình điêu đứng. Bút chì bay với mình hết 5 chuyến bay dài, xài được khoảng 8 tháng ở đây, ý là chưa kể lúc đã xài ở nhà, mình đang chuẩn bị nể mình sao kì này mình giữ đồ được lâu ghê thì nó biến mất. Mình đoán là mình để quên trên thư viện. Hôm nay đi food shopping ở shoprite với má nuôi mới mua đc. Nó bán quá trời bút 0.7, có lô kia cả 10 cây có 3 đô mấy mà mình làm gì xài 0.7 với cả xài hết 10 cây, thế là mua lô 2 em pilot 0.5 hai 2 đô mấy. Coi hơi bị ngu mà mình tính rồi, mua nhiều xài không hết thì mới là tốn tiền chớ hả ?
Bữa cuối tháng 4, mình còn nhận được Còn chút gì để nhớ và Mắt biếc Khôi gửi. Đọc xong bị bần thần nguyên buổi tối. Chả liên quan gì mà tối nằm trùm mền chỉ mong đến ngày về.

No comments:

Post a Comment