Wednesday, June 20, 2012

train of thoughts

Thật ra thì vẫn đang nhớ. Biết sao được, đâu thể nói nghỉ chơi là đầu mình sẽ ngừng nghĩ về ngay được. Nhưng mà, vì biết điều gì để không phải chờ đợi nữa, cảm giác này chỉ là nhất thời trong thời gian chuyển biến. Mình chờ, là chờ đến khi không còn nhớ lại nữa. Đến khi mình không còn hỏi bản thân nhiều câu hỏi mà ngay lúc này cũng không chắc chắn là có muốn nghe câu trả lời không. Vì sao thế này, vì sao thế kia, đến một lúc nào đó không còn quan trọng. Thậm chí ngay lúc này, những câu hỏi đó cũng đã thuộc về quá khứ. Bây giờ chỉ là một chuỗi những phản ứng tự nhiên cần thiết phải trải qua. I don't wanna deny all these feelings, I wanna face them. I want to think about everything before I shake my head for the last time and drop all the thoughts out of my mind. And If I want to miss him, I'm gonna miss him all I want, so that when all these feelings are gone, I know they're really gone, no more lingering even just the tiniest bit. I just need a little time. Mỗi ngày nghĩ đến ít đi một chút. Đến một lúc nào đó sẽ không còn gì để nghĩ nữa. Mỗi ngày ngắt một mẫu nhỏ ra từ nỗi nhớ gặm nhấm. Đến một lúc nào đó, nỗi nhớ cũng không còn nữa.
Thôi mệt quá, đi coi bài philosophy mai midterm đây. Hôm nào rảnh edit tiếp hahha

Saturday, June 16, 2012

a really hot Saturday and the dryer didn't dry my clothes and I saw a turtle crawling on the ground

So, the thing is, turns out, he's seeing a girl. The moment he spelled it out, I just wanted to get out of the car and go back to my room. I didn't say anything during the ride and when we sat across each other at the tea place. I smiled, and occasionally went "uh huh" to respond to whatever story he was telling. Didn't even look at him in the eyes. What the hell, all I was thinking, why did you even said you wanted tea? You know, you didn't have to do this. You're trying to be nice and stay in touch, but hell no, you should've told me the first day you started anything with her, rather than saying it out of the blue with that casual manner when someone says "I just had dinner" or "I went grocery shopping this morning".
Now it made sense. I mean the last call from a month ago, I finally got it. He was confirming the fact that we're friends, to make it clear to me that for him, I'm a friend. I don't usually curse on blog or fb, but fuck that. Just say it. Just say you're seeing someone else. I would take it more easily. I would be more ok. I would say "congratulations" and ask about her like a friend would have.
I wasn't hoping there would be anything between us. And I thought when one of us start seeing someone, we would be honest and tell each other in the the first place. Not like this. Not like you said you wanted tea and I asked if we could have it at your place and then you said you wanted to go somewhere else and then you picked me up and went "I was seeing this girl so it wouldn't be a good idea to have you come over". No, people don't that Ben. I didn't know exactly what this feeling was, but Yen spelled it out and I was like "ahhhhh". You hurt my pride. You made me feel stupid. And I wanted say "no I won't" to reply to your "stay in touch" when you dropped me off. Though I didn't, I think I won't.
Oh well, I guess I should wish you a happy relationship if you're in a relationship now. And since we've been this way already, it's unnecessary to say we shouldn't hang out. We'll see each other in class and I hope it's the only time we meet. No more long calls and late hang out and random tea times.
You came when I was 19 and you're gone after I turned 20. That's neat.
Và tao muốn nói với tụi bây là, dù có chuyện gì xảy ra tao sẽ luôn nói cho tụi bây biết. Lúc ngồi trong xe tao chỉ nghĩ đến tao muốn nói chuyện với tụi bây. Tao đã text với Yến và bây giờ t thấy ok. Giống như tao bực mình hơn là buồn, bởi vậy không sao hết. Mấy cuốn sách tao đặt mua đã tới nên tao sẽ dành thời gian đọc sách. Tao đợi hình tụi bây đi ăn sushi về :)
...................................................................................................................................................
Ôi trời ơi, while I was playing gardenscape and thinking about it, it just came to my mind that it's gonna be so awkward when school starts. I'm not talking about seeing each other in class since we won't get many chances to say more than "hi how are you" anyway. The problem is, I will move into anh Trung's house next month, which is like a few houses a way from his. It's like my house and bom's house in vietnam or even a shorter distance. And apparently, we have class together on Mon and Wed, that means a big chance bumping into each other on they way to school or back home. Omgoodness, cuộc đời sao bao trái ngang, mà nhất là cuộc đời Thảo. What am I gonna do? When things get awkward between me and someone, my communication skills just fall apart. Even I can tell that the person can tell my smile is so fake. My brain won't come up with anything to say and my mouth wouldn't even want to speak up any word. This is exactly the situation when you just want to hit your head into the wall. I don't want him to think that I follow after him. Anh Trung's house just happens to be right that corner. Seriously I don't wanna be near him anymore and now we're going to walk the same way back and forth every day. If this were a joke, it would be a really bad one that makes you laugh because there's nothing funny. What if I run into his girlfriend one day, which is way too possible now?
Tuổi 20 sao mà mở ra những câu chuyện mới quá. Vừa mới lớn lên một lần nữa thì đã xảy ra chuyện để mình chứng tỏ là mình đã lớn. Mày nói đúng đó Bom, hãy nhìn mọi thứ đến với mình như một cơ hội để mình làm điều gì đó hơn là những điều xui xẻo mặc dù có thể nó đúng là những điều không hay thiệt. Cuộc sống của tao lúc này cho đến lúc tao về nhà, tao sẽ cố gắng để trở nên độc lập hơn. Tao không muốn để cảm xúc của mình có chút nào phụ thuộc vào người khác khi tao chưa ổn định về nơi ở. Tao không thích những thứ không chắc chắn. Và khi tao quyết định không muốn người nào can thiệp quá nhiều vào cuộc sống của tao, thường thì tao sẽ làm được. Ngày mai của những ngày mai sẽ tới, đúng không?


Tuesday, June 5, 2012

giơ tay 2 ngón tạo kiểu châu Á tới các fan hâm mộ

Giây phút này hả? Giây phút này đang viết blog với hũ ya-ua kế bên, nỗ lực để có hệ tiêu hóa tốt.
Trước khi 20 tuổi đã biết bắt đầu lo lắng về cơ thể bằng cách cố gắng mỗi ngày ăn salad và ya-ua, nhưng tất nhiên, có ngày mưa thì có ngày nắng, có gái thì có con trai, có bữa nhớ thì sẽ có bữa quên.
Bà Linh và mẹ đã lần lượt gọi điện, và tiết lộ về món tiền 200 đô quà tặng sắp được nhận. Đắn đo đầu tiên của tuổi 20 là, sẽ bỏ tiền vào máy chụp hình 4 sao rưỡi nhưng chỉ hơn 300 đô trên amazon, hay mua vài cái áo mặc cho ra mùa hè và giống con gái hơn, hay rước về đôi sandals 100 đô đáng mơ ước. Cuộc sống quả là những lựa chọn.
Những đứa bạn bằng cách này hay cách khác đã suy nghĩ ra những cái post hài hước trên wall mình (tưởng gì, nhay là nghề của mấy ẻm) làm mình cười một chút, nhớ tụi nó một chút và nghĩ cuộc đời có tụi nó thật dễ chịu nhiều chút. Không có mấy ẻm (bao gồm cả con chó mỹmỹ trên đảo dừa lửa) chắc mình teo lâu rồi. Vì mình và tụi nó đã vượt qua thử thách "xa mặt cách lòng", chắc là sẽ không có nguyên nhân vô cớ nào rẽ nguyên đám ra 6 ngã như ngã 6 cộng hòa. Chúng ta còn nhiều việc phải làm cùng nhau lắm.
Sáng mai thức dậy là 20 tuổi. Tròn trĩnh. Vẫn đấu tranh với cái điện thoại đang reo, ngủ thêm bao nhiêu phút và làm sao đó để đến thư viện lúc 11h. Bước ra khỏi lúc 3h và nếu trời nắng vừa vừa sẽ đi bộ tàn tàn về nhà. Về nhà sau khi thay đồ thế nào cũng cảm thấy buồn ngủ, nên sẽ nằm ngủ. Đang ngủ sẽ giật mình dậy vì bất kì lí do nào đó, thấy đói bụng và ra lấy đồ ăn. Sau đó là tiết mục coi film tới khi nào chán rồi đi ngủ. Yên tâm, thời khóa biểu này sẽ không thể kéo dài được lâu, vì tuần sau lớp học đã bắt đầu. Nếu không chờ đợi một cái gì đó thì thời gian sẽ trôi qua không quá ì ạch. Cuối tháng 7 đầu tháng 8 sẽ chuyển nhà lần nữa (một câu chuyện bi hài chưa biết), kết thúc lớp học hè thứ 2 và sang cali để Yến có cơ hội được chở mình đi ăn.
Cuộc sống lúc này màu gì chưa biết nữa, nhưng chắc chắn tương lai phía trước là những ngày tươi đẹp. Vì sao ư? Vì có quá nhiều thứ chưa được trải qua đang chờ ở phía trước. Làm việc. Hẹn hò. Ở nhà đẹp. Ăn ngon. Có anh rể/chị dâu. Đón em bé mới trong gia đình...Nếu cứ mãi không lớn lên, sao có thể thực hiện tất cả những điều đó? Lớn lên là một việc tuyệt vời.
20, tao sẽ không đối xử với mày đặc biệt. Sẽ không háo hức mong chờ điều gì khác lạ sẽ xảy ra. Nhưng mà tao sẵn sàng rồi, cuộc sống 20, hãy cứ diễn ra đi. Để khi 21 nhìn lại, một lần nữa biết bản thân đã lớn lên.