Saturday, November 19, 2011

season of the broken hearts

Chúng tôi không 19 tuổi cùng một lúc. Đứa này 19 thì đứa kia sắp 20. Nhưng khoảng thời gian chúng tôi còn có thể nói mình 19 là một khoảng thời gian kì lạ. Mọi thứ đột nhiên trở nên xao động, giống như một cơn gió đã thổi đến và chúng tôi chuyển mình.
Những sự việc liên tục xảy ra. Lúc tưởng như không có gì xảy đến nữa thì chắc chắn sẽ có điều gì đó lệch khỏi quỹ đạo. Nhảm nhí có. Tức cười có. Đau lòng có. Mệt mỏi có. Nhưng rồi tất cả sẽ trở thành những chuyện, hoặc là khi nghĩ lại sẽ mỉm cười hoặc là khi nghĩ lại sẽ mỉm cười và nghe nhói trong lòng một chút. Và nếu thời gian trôi đủ nhanh, sẽ chỉ còn lại những chuyện mà nghĩ lại là nhìn thấy tuổi trẻ của mình ở đó.
Có đôi lúc, ngoại trừ việc ở bên nhau, chúng tôi cũng không biết mình có thể làm được gì.
Ngày mai và ngày mai của những ngày mai sẽ lại đến, thổi những cơn gió mới và khiến cuộc sống của chúng tôi rối tinh lên. Cũng có thể đó là những cơn gió dịu dàng. Ai biết được.
Hay chúng tôi chính là những cơn gió? Bởi vì tôi đã đọc ở đâu rằng "đừng làm chong chóng, đợi gió thổi mới có thể quay".



Tuesday, November 15, 2011

just wanna whine

Truoc gio hoc Java. Moi nguoi noi chuyen that on ao. Ghet nhat ma'y lu'c kho' o? ma phai ngoi trong mot cho on ao. Minh thi staring at the computer screen trong phong hoc.
Do la li do vi sao khong the da'nh Tie'ng Viet.
Troi khong he lanh, tham chi' buoi trua co' the hoi no'ng. Nhung bang mot li' do nao do' tao da bi benh. Toi hom qua da~ dinh hoc bai Linear Algebra nhung khong the nao hoc noi ma van khong biet vi sao. Xong roi quyet dinh di ngu luc khoang hon 12h, ong no^.i Benj lai goi dien va noi chuyen hon mot tie'ng. Roi dem qua na`m hoa`i na`m hoa`i khong the ngu duoc, nguoi thi no'ng hu`ng huc. Va~n khong biet minh dang so't. Toi khi troi sang, nghe co hong ran ra't, da`u ba't da`u bu`ng bu`ng. "A`, thi ra minh benh roi". Tre`o ra khoi giuong, nhu'ng khan vao nuo'c no'ng roi chuo`m vao` tra'n. Ma` ca'i khan sao la.nh di nhanh wa'. Nguoi cu' vua` lanh vua` no'ng at the same time. Not good man.
Moi nam minh bi benh mot lan. Nam ngo'ai moi' wa dc 1 2 thang da~ lan ra benh. Nam nay tre~ hon, nhung du'ng dip minh co' 3 tests truoc khi nghi fall break. And yes, moi lan benh lai cam tha'y that me.t. Cam thay that yeu' duo'i va ca'i viec nua dem tu. day la'y khan chuo`m va`o tra'n minh va` lu.c tu? thuo'c con co' gi uo'ng duoc khong that la pathetic. Finally luc 7h sa'ng uo'ng dai 2 vien Tylenol, leo len giuong tru`m me`n, nguoi cung do? mo` hoi va ngu dc den khi dien thoai reng. Mieee oi, tui muon nam ngu tiep bie't bao nhieu, nhung khong the miss a Unix class no matter how much I don't like it. Va` sau khi di bo ve nha, which I don't know how I was able to do that, leo ngay len giuong nam ngu den 3h, roi day an mot che'n com, roi pha mot tach tra` no'ng, roi len len giuong nam tiep den 4h45. Khong muo'n nam o nha mot minh vao lu'c tro`i cha.ng va.ng to'i, va` hom nay tha`y ho'i (that ra ong tha`y vi ti'nh na`o cung ho'i) se review de t5 kiem tra Java, lai bo` day di hoc.
Vi` sao dang viet blog trong khi hoc, which has never happened before, cung khong biet nua. That khong thich nhung luc nhu the nay, nhung luc ma cam tha'y everyday is the same hon bao gio het. And yes, chi cu' muo'n luon co' nguo`i o ke' ben chie`u mi`nh de'n noi minh cung phai tu hoi "sao co' the chie`u minh dc nhu vay"...
And anh Ba' is going to med school next semester. Sasa is graduating in the summer, and Thao Nguyen is going to San Fran in June or July since she's got an offer from a company there. Vi` sao tu nhien hay hang out thanh mot nho'm xong roi tu nhien moi nguoi di het tron vay. Tham chi' next semester, Benj and I don't have any classes together. Chua gi da cam tha'y that co don va bo'i ro'i.
Anyway, sao ma'y nguoi trong lop thong minh qu'a vay.
Tao chi muo'n than tho? chu't thoi.
Bye bye! Ha~y chuc tao may ma'n vo'i ma'y ca'i tests ngay mai va ngay mo't.

Friday, November 11, 2011

the blue-eye business

Just wanna say that I'll be home some day. Soon.
And I wanna fall for a blue-eyed guy.
It's below 0 now outside. Thinking of the cold winter approaching gives me a headache these days. Why did winter have to exist in the first place anyway?
Bơni and I don't seem to have much to say to each other these days though we still enjoy each other's company when walking home. I may not like him, but I do like his blue eyes. Sometimes in class, when we unintentionally caught each other's glance, he would smile at me with those eyes and I could never look straight at them 'cause I know I would feel "bối rối". Too bad, he's yet to be the one.
Ok I need to go to bed now. I have three tests next week and another Unix project due.
I know, I have no life but whatever.
May we never feel too lonely in life.
Nighttt!


Tuesday, November 1, 2011

thứ ba trời không lạnh

Gần 1h sáng, Benj gọi điện hỏi tôi có muốn ra ngoài với chú ấy không, chú ấy chưa ăn gì và chuẩn bị pick up some fast food. Ngần ngừ một lát, tôi cũng gật đầu. Trên đường đi, cửa sổ xe hạ xuống, những bài hát lạ lẫm trong cái ipod cũ xì của chú ấy vang lên qua loa, buổi tối thật vắng vẻ đến trong lành và mát lạnh. Chúng tôi trở về, đậu xe trước apt. Chú ấy bắt đầu bữa tối và chúng tôi nói chuyện với nhau đến khi chú ấy ăn xong. Những câu chuyện không có quá nhiều liên kết, về bạn tôi mới nhuộm tóc, về bạn tôi mới gửi cho tôi những bài tập yoga, về sự chắc chắn trong câu nói của chị tôi khi tuyên bố sẽ phải thăng chức trước khi học tiếp master, về nỗi lo lắng mập mờ trong tôi về những gì mình muốn làm...Từ lúc nào chúng tôi có thể nói về nhiều điều với nhau như vậy? Một ngày nào đó sẽ đến, chú ấy rồi cũng sẽ trở thành một người từng đi qua trong cuộc sống của tôi. Điều đó khiến tôi cảm thấy an tâm, vì không phải sắp xếp lại tưởng tượng của mình về tương lai, lẫn hồi hộp muốn biết sẽ như thế nào khi nó xảy ra. 19 tuổi, tôi gặp chú ấy và đã xảy ra nhiều điều đáng nhớ, gọi là kỉ niệm cũng được. Bởi có lẽ tôi sẽ ghi nhớ chúng.
Đôi khi, tôi muốn nhảy ngay đến tuổi 24, 25. Tôi muốn nhìn thấy mình làm việc, tận hưởng, đi những đôi giày đẹp, mặc những bộ quần áo yêu thích, gặp gỡ bạn bè hằng tuần chỉ để nói những chuyện random random nhất trên đời. Tôi muốn nhìn thấy mình như một cô gái trẻ mà mỗi sáng chỉ cần thức dậy là đã muốn mỉm cười, chỉ cần nhìn vào gương là thấy mình xinh đẹp. Tôi muốn biết mình có còn tự băn khoăn với bản thân mình như lúc này nữa hay không...
Chưa bao giờ tôi nhận ra một ngày của mình, tâm trạng của mình lại có thể ảnh hưởng bởi những chuyện nhỏ nhặt xảy ra hằng ngày ở nơi xa tít đám bạn đang có mặt nhiều như vậy. Chuyện hằng ngày của tôi rốt cuộc cũng chỉ xoay quanh chuyện hằng ngày của tụi nó. Tôi sẽ định nghĩa mình như thể nào nếu chỉ có một mình với sự im lặng của những ngày chán chường loay hoay mãi cũng không biết làm gì? Rồi sẽ có lúc chẳng có gì rõ ràng trước mắt, nhưng tôi bây giờ đã bắt đầu tin vào sự chắc chắn về sự hiện diện của những người tôi gọi là "bạn".
Tháng 11 rồi hả? Nghe cứ như không phải thiệt vậy!
Hôm nay thèm ăn 5 cuốn gỏi cuốn.