Ngày hôm qua trong lúc rửa chén vào nửa đêm, mình đã nghĩ rằng sau này nếu thất tình thì nhất định phải thất tình một người mà dù thế nào mình cũng luôn ngước lên nhìn người đó, vẫn cảm thấy nể phục và không bao giờ nói câu "hồi đó mình bị ngu mới thích ổng". Nếu chia tay, khi nghĩ về cuộc yêu đã qua cũng sẽ mỉm cười dù có thể nghe nhói trong lòng.
Không hiểu sao, ai có nói gì thì nói, trong đầu mình luôn chỉ có hình ảnh bản thân sẽ sáng sáng ăn phở trước khi đi làm ngoài đường đầy honda hơn là lái xe trên đường phẳng tắp ở một thành phố xa tít.
đường đầy honda nghe đậm mùi phước bình đó :))
ReplyDeleteê khoái cái câu "hồi đó mình bị ngu mới thích ổng"=))=))
ua t tha'y vn o dau cung da`y honda ma` m, nhung ma chi co phuoc binh moi co pho huu su thoi cu*ng
ReplyDelete